Thứ Năm, 28 tháng 11, 2013

Những thứ cần phải quên


image
Trong cuộc sống của mình, bạn đã học được nhiều thứ, đó là học sự yêu thương, học được cách nhớ nhung một ai đó và bây giờ bạn sẽ học cách quên. Vì trong cuộc sống có những chuyện nên gìn giữ, nên cất giấu nhưng cũng có những thứ cần phải quên đi.

Vậy những gì bạn cần phải quên đi?
image
Quên đi những đau khổ: 
Cuộc đời không ai lúc nào cũng vui vẻ và lúc nào những điều tốt đẹp nhất cũng đến với mình. Khi bạn chia tay với người yêu bạn sẽ giam cầm mình trong đau khổ, trong những lần khóc sướt mướt. Bạn thu mình lại và có những lúc bạn tưởng chừng như trái tim mình vỡ tung ra. Bạn mềm yếu, cảm giác như chỉ có người đó mới đưa bạn ra khỏi cái nỗi đau đó mà thôi. Khi ấy bạn cần phải học cách quên đi người đó, học cách quên đi một người sẽ làm cho trái tim bạn lành lại theo thời gian. Mọi đau khổ sẽ tan biến. Mặc dù với một số bạn sẽ rất khó nhưng chưa thử làm sao chúng ta biết có làm được hay không.

image
Quên đi những hận thù:
Ai đó đã lấy đi của bạn một thứ gì đó quý giá, ai đó đã lỡ xúc phạm bạn, ai đó vô tình đã làm bạn đau. Bạn cảm thấy tức giận, bạn cảm thấy lòng hận thù trong mình dâng cao. Nhưng Người ta nói tức giận là lấy sai lầm của người khác trừng phạt chính mình. Cứ mãi nhớ đến những hận thù đó thì người bị tổn thương nhiều nhất chính là bạn. Suốt ngày bạn sẽ dằn vặt bản thân, bạn sẽ tìm mọi cách để trả thù lại người ta nhưng càng suy nghĩ càng khiến cho bạn cảm thấy nặng nề. Tâm hồn bạn sẽ chẳng khi nào được thanh thản. Vậy tại sao bạn không thử học cách quên đi mọi hận thù và dám tha thứ cho những gì người khác đã làm khiến bạn tổn thương . Cuộc sống sẽ đẹp hơn, nhẹ nhõm hơn nếu bạn biết quên đi thứ cần phải quên đấy bạn ạ.

image
Quên đi những khuyết điểm của người khác: 
Đối với chúng ta thường dễ dàng giang tay đón lấy những ưu điểm của bạn bè, người thân. Nhưng khi họ có khuyết điểm chúng ta lại khép tay lại và tránh thật xa họ. Trên đời này chẳng có gì là hoàn hảo, chính bản thân chúng ta cũng là một mảnh ghép của cuộc sống cũng có những lúc phạm phải một sai lầm, và có một vài khuyết điểm nào đấy. Chúng ta học cách quên đi khuyết điểm của người khác là chúng ta đang học cách hoàn thiện bản thân mình, đang làm cho tâm hồn chúng ta trở nên rộng lượng hơn. Đừng lúc nào cũng nghĩ đến mặt xấu của người đối diện mà hãy nghĩ đến ưu điểm. Vì như thế sẽ làm cho mối quan hệ của bạn và người ta sẽ trở nên tốt đẹp, khăng khít hơn.

image
Quên đi những kỷ niệm, quên đi quá khứ:
Những kỷ niệm đẹp, những quá khứ êm đềm hay đau khổ đối với một số người sẽ giữ mãi trong lòng để từ đó mà chiêm nghiệm mà sống tốt hơn. Nhưng trong một vài trường hợp bạn cũng phải cố quên đi quá khứ, quên đi những kỷ niệm. Bạn không thể lúc nào cũng sống trong cái kỷ niệm một thời tay trong tay với người yêu cũ. Bạn cũng không thể sống mãi trong cái quá khứ của một thời tuổi thơ êm đềm hay đau khổ mãi được. Bạn cần phải quên nó đi, bỏ lại nó ở phía sau lưng để mà bước đi, để mà lớn lên. Quên ở đây không hẳn bắt bạn quên vĩnh viễn mà quên ở đây là bạn tạm thời cất giữ nó ở một góc nào đó sâu thẳm trong tim để rồi có lúc lấy ra mà nhớ, mà vui mà buồn. Rồi cũng có thể khi bạn lớn lên một chút bạn sẽ nghĩ về chúng như một cái gì đó quý giá. Bạn sẽ tự cười, “à thì ra mình đã lớn”…

image
Quên đi lợi ích cá nhân: 
Ai cũng chỉ biết sống cho mình thì cuộc sống này sẽ trở nên ích kỷ và hẹp hòi, sẽ chẳng còn ai quan tâm đến ai nữa. Bạn phải học cách quên đi cái tôi cá nhân để có thể hòa cùng nhịp sống chung của cộng đồng. Bạn đi mùa hè xanh nhưng luôn chọn những việc nhẹ nhàng, luôn nghĩ cho bản thân. Trước khi làm một việc gì đó bạn luôn nghĩ đến mình sẽ được gì và mình sẽ mất gì. Nếu mất nhiều hơn được bạn sẽ chẳng bao giờ làm. Triết lý đó sẽ đúng đối với một số trường hợp. Nó sẽ hoàn toàn là ích kỷ nếu đó là làm vì lợi ích cộng đồng, làm vì tập thể. Chắc trong chúng ta chẳng lạ lẫm gì với những chiếc áo xanh tình nguyện, đêm ngày túc trực nơi bến xe để tiếp sức cho các thí sinh thi Đại học. Họ chẳng nề hà một công việc gì dù nắng làm cho cháy da, áo ướt đẫm mồ hôi. Bởi lẽ họ đã quên lợi ích cá nhân mà dốc sức vào lợi ích của tập thể. Cho và nhận đôi khi có thể mang ra để so sánh nhưng không phải lúc nào cũng so sánh được đâu bạn ạ. Có thể bạn sẽ mất nhiều hơn được nhưng đến một lúc nào đấy bạn sẽ cảm thấy cái mất ấy của mình là một điều đáng tự hào.

Và mỗi khi như vậy bạn sẽ cất cao tiếng hát “ ai cũng chọn việc nhẹ nhàng gian khổ sẽ thuộc về ai…”


image
Nhớ và Quên là hai phạm trù trái ngược nhau. Hãy nhớ những cái gì cần phải nhớ và hãy quên đi những thứ đáng phải quên. Chỉ khi quên đi những thứ gọi là “spam” trong tâm hồn mình bạn sẽ cảm thấy thật thanh thản. Tâm lí của bạn khi ấy sẽ trở nên cân bằng hơn.
 Vì ai đó đã nói rằng “ Trong cuộc sống phải biết thứ gì cần nhặt lên và thứ gì cần bỏ xuống”.

HÃY QUÊN ĐI

Cuc sng có cái cn quên
Quên đi nh
ng th cng knh vướng chân
Đ
 phi lo lng phân vân
Tâm h
n nh nhõm, tinh thn an vui.

Quên đi nh
ng chuyn ri xui
Đau kh
 biến mt, chôn vùi khó khăn
H
n thù mt ng mt ăn
Cho vào quên lãng, thăng b
ng tâm-sinh.

Ng
ười khác khuyết đim đng khinh
B
 qua vì thy chính mình cũng sai
H
ướng v vin cnh tương lai
Ch
 đ quá kh kéo dài ưu tư.

H
p hòi, ích k khư khư
Cái tôi quá l
n, loi tr anh em
Hãy quên đi thói nh
 nhen
Và hãy t
p sng đơn hèn thanh cao.

Quên-nh
 thì trái ngược nhau
Nh
 cái cn thiết, quên mau “rác đi”
Tâm h
n s rt thnh thơi
Cu
c sng phong phú rng ngi tình thương.


Lm NgXQuang

Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

Xin tri ân



Muôn đời con ca ngợi Quyền Năng vĩ đại 
và Lòng Thương Xót vô biên của Chúa

Xin tri ân con cám ơn Ngài
Yêu thương con không bờ không bến
Hôm qua đây, như hôm nay, mai ngày vẫn thế
Chúa vẫn là Thiên Chúa của tình thương...

Cám ơn Chúa vì con được làm con của Người.
Cám ơn Chúa đã cho con có một gia đình hạnh phúc, cha mẹ thương yêu con cái, anh chị em thương yêu, lo lắng, giúp đỡ nhau dù có nhiều lúc cuộc sống đâu phải như mặt hồ êm đềm không gợn sóng.
Cám ơn Chúa đã cho con một quan tiền dù con chỉ là người thợ được Chúa gọi vào làm vườn nho lúc cuối chiều.
Chúa cho con nhiều lắm, nhiều hơn những gì con đáng được.
Tất cả vui, buồn, sướng, khổ, vinh, nhục mà con đã trải qua trong suốt cuộc đời  luôn để con cảm nhận được rằng :
Chúa thương con không phải vì con
Nhưng vì tình thương mến,
Nhưng vì Chúa yêu con,
Người thương con vô biên...

Xin Chúa và Mẹ Maria thương chúc lành cho gia đình anh chị em con, họ hàng thân thuộc, bạn bè và những người đã chia sẻ với con từ tinh thần đến vật chất trong suốt đường dài cuộc sống để con có được ngày hôm nay. Xin thương chúc lành cho tất cả những người chung quanh con, kể cả những người mà con chưa một lần gặp gỡ ...
Ngày 28 tháng 11 năm 2013

Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013

30 cách giảm nguy cơ bệnh tim và đột quỵ

Trầm Thiên Thu
(Chuyển ngữ từ Reader’s Digest)

Tránh được đột quỵ và các bệnh về tim mạch là tốt nhất. Vì thế bạn hãy chịu khó “vất vả” để chuyển từ nguy cơ cao mắc bệnh tim mạch sang nguy cơ thấp. Điều này hoàn toàn khả thi nếu bạn biết thay đổi cách sống, và bạn có thể tránh được nhiều nguy cơ mắc các bệnh về tim mạch!


Đây là 30 bí quyết khả dụng:

1. Đi xe đạp mỗi ngày 20 phút : 
Các nhà nghiên cứu Đức nghiên cứu 100 người bị tức ngực nhẹ, còn gọi là đau thắt ngực, họ tập thể dục mỗi ngày 20 phút với đạp xe tại chỗ hoặc được bác sĩ “làm vệ sinh” động mạch (angioplasty). Họ thấy rằng mỗi năm sau khi làm việc này thì có 21 người bị bệnh tim mạch, đột quỵ, hoặc các vấn đề khác, so với chỉ có 6 người bị trong số những người đạp xe đạp. Hãy nhớ rằng nếu bạn bị đau thắt ngực, bạn chỉ nên tập thể dục với sự theo dõi của bác sĩ.

2. Ăn sô-cô-la đen : Dù bạn tin hay không thì “sự thật vẫn là sự thật”. Một số nghiên cứu cho biết rằng sô-cô-la đen có thể tốt cho tim của bạn! Hiệu quả tốt có thể do các hóa chất trong sô-cô-la là các flavonoid, chúng giúp các động mạch linh động. Các thành phần khác trong sô-cô-la cũng có thể làm cho các động mạch không bị đông máu và ngăn cản LDL (cholesterol xấu) không bị ô-xít hóa, khiến cho nó ít có thể biến thành bệnh. Sô-cô-la đen cũng giàu magnesium và chất xơ. Nhưng nên tránh dùng sô-cô-la sữa, vì loại này nhiều bơ béo và dễ làm tăng mức cholesterol. Mỗi tuần nên ăn sô-cô-la vài lần.

3. Uống mỗi ngày 1 lon bia : Một cuộc nghiên cứu công bố trên tạp chí Journal of Agricultural and Food Chemistry cho biết rằng những người uống ít bia mỗi ngày có thể giảm mức cholesterol, tăng lượng máu của các chất ô-xít hòa làm mạnh tim, và giảm mức fibrinogen, loại protein góp phần làm đông máu. Dĩ nhiên là rượu đỏ có thể còn tốt hơn. Hãy chọn bia hoặc rượu đỏ, đừng “chơi” cả hai thứ.

4. Bổ sung vitamin B mỗi buổi sáng : Các nhà nghiên cứu yêu cầu 200 đàn ông và đàn bà dùng kết hợp 3 loại vitamin B (folic acid, vitamin B6, và vitamin B12) hoặc dùng giả dược sau phẫu thuật mở động mạch, họ thấy rằng mức homocysteine (chất liên quan tăng nguy cơ bệnh tim) giảm 40% ở những người dùng các loại vitamin. Nhóm dùng giả dược không thấy thay đổi. Ngoài ra, nhóm dùng vitamin còn có mạch máu “thông thoáng” hơn những người dùng thuốc bọc đường.

5. Kiểm soát giấc ngủ : Nếu bạn nghe tiếng ngáy của mình (hoặc nếu có người cho biết bạn ngủ ngáy nhiều), hãy đến bác sĩ để khám. Có thể bạn bị chứng ngưng thở khi ngủ (sleep apnea), một chứng bệnh khiến người ta ngưng thở hàng trăm lần mỗi đêm. Nó có thể dẫn đến cao huyết áp và các vấn đề khác, thậm chí là gây nguy cơ đau tim và đột quỵ.

6. Ngủ đêm sớm : ĐH Harvard nghiên cứu 70.000 phụ nữ và thấy rằng những người ngủ ít hơn 7 giờ đồng hồ mỗi đêm sẽ có nguy cơ bị bênh tim. Các nhà nghiên quan ngại rằng việc thiếu ngủ làm tăng các hormone gây stess, tăng huyết áp, và ảnh hưởng mức đường máu. Tuy nhiên, cũng không nên ngủ hơn 9 giờ đồng hồ. Cuộc nghiên cứu tương tự cũng cho thấy phụ nữ ngủ từ 9 giờ đồng hồ trở lên mỗi đêm cũng sẽ tăng nguy cơ bệnh tim.

7. Ăn cá : Một cuộc nghiên cứu công bố trên tạp chí Journal of the American Medical Association cho thấy rằng phụ nữ ăn cá ít nhất mỗi tuần 1 lần có thể giảm nguy cơ đau tim hoặc tử vong vì bệnh tim hơn những người chỉ ăn cá mỗi tháng 1 lần. Các cuộc nghiên cứu khác cũng cho thấy lợi ích tương tự đối với đàn ông. Một cuộc nghiên cứu khác quy mô hơn cho thấy việc thường xuyên ăn cá làm giảm nguy cơ kết thớ tâm nhĩ (atrial fibrillation) khiến nhịp tim thất thường, chứng này gây nhiều trường hợp đột tử.

8. Ăn sáng bằng ngũ cốc ít nhất mỗi tuần 4 lần : Một cuộc nghiên cứu đăng trên tạp chí American Journal of Clinical Nutrition, các khoa học gia ĐH Harvard thấy rằng phụ nữ ăn 23g chất xơ mỗi ngày – đa số từ ngũ cốc – giảm 23% nguy cơ bị bệnh tim so với những người chỉ ăn 11g chất xơ. Ở nam giới, việc ăn nhiều chất xơ làm giảm nguy cơ bệnh tim 36%.

9. Hạt lanh (flaxseed) hoặc yaourt : Ăn thêm bột hạnh lanh (flaxseed) hoặc yaourt hằng ngày, bạn sẽ hấp thu khoảng 2g a-xít béo omega-3. Omega-3 là chất béo tốt giúp ngăn ngừa bệnh tim và nguy cơ tử vong vì nhịp tim thất thường.

10. Món rau trộn với dầu hạt lanh : Món ngon này chứa 7g a-xít béo omega-3, đó là cách tốt để cải thiện sức khỏe tim mạch.

11. Uống trà : Có thể dùng trà đen hoặc trà xanh. Cuộc nghiên cứu của Hà Lan cho thấy chỉ có 2,4% trong 5.000 cư dân Rotterdam uống mỗi ngày vài tách trà bị bệnh tim trong vòng 6 năm, so với 4,1% ở những người không uống trà. Phân tích 17 cuộc nghiên cứu về việc uống trà cho thấy uống mỗi ngày 3 tách trà có thể giảm nguy cơ bệnh tim 11%.

12. Ăn trái phỉ (hazelnut) : Mỗi ngày chỉ cần ăn 40g trái phỉ có thể giúp bạn giảm nguy cơ bị bệnh tim mạch. Xay nhuyễn trái phỉ và bỏ vào món cá hoặc thịt gà rồi đem hấp.

13. Ăn rau, đậu : Các nhà nghiên cứu thuộc ĐH Tulane thấy rằng những người ăn đậu có thể giảm nguy cơ bệnh tim khoảng 22% so với những người chỉ ăn ít rau, đậu.

14. Ân ái phu thê : Đây là hoạt động thể lý tốt cho tim mạch. Các nhà nghiên cứu thuộc ĐH Bristol thấy rằng những người sinh hoạt tình dục ít nhất mỗi tuần 2 lần sẽ ít bị đột quỵ hoặc các vấn đề về tim mạch hơn những người không thường xuyên làm “chuyện ấy”. Các nhà nghiên cứu nói: “Những người tuổi trung niên nên biết rằng thường xuyên sinh hoạt tình dục giúp giảm nguy cơ đột quỵ, giảm nguy cơ bị chứng động mạch vành. Nam và nữ đều có lợi”.

15. Uống aspirin : Các nhà nghiên cứu thuộc ĐH Bắc Carolina thấy rằng hằng ngày uống aspirin giúp làm giảm tỷ lệ bệnh tim gần 1/3 ở những người có nguy cơ cao bị bệnh tim (vì hút thuốc, béo phì, cao huyết áp hoặc các yếu tố gây nguy cơ khác). Hãy tham vấn bác sĩ.

16. Ăn mỗi ngày ít nhất 15 trái anh đào : Các cuộc nghiên cứu cho thấy rằng chất anthocyanin (hóa chất thảo mộc) có trong trái anh đào (cherry) giúp làm giảm lượng a-xít uric trong máu – a-xít uric gây đau tim và đột quỵ. Hãy ăn trái anh đào hoặc uống nước ép trái anh đào vào buổi sáng.

17. Ăn rau-củ-quả hằng ngày : Thực hiện như vậy bạn có ít nhất 300 mcg chất folate. Nghiên cứu của ĐH Tulane ở New Orleans thấy rằng những người hấp thu nhiều folate sẽ 20% nguy cơ bị đột quỵ và giảm 13% các bệnh về tim mạch so với những người chỉ hấp thu 136 mcg vitamin B mỗi ngày. Hãy ăn cam (55 mcg), rau bina (58 mcg trong 1 chén), rau diếp (62 mcg trong 1 chén), hoặc cà chua (27 trong 1 chén). Lúa mì chứa nhiều a-xít folic, dạng folate tổng hợp, ước tính có 100 mcg mỗi ngày đối với chế độ ăn uống trung bình.

18. Ăn mỗi ngày 1 trái cam: Ăn cam có lợi cho sức khỏe vì cam chứa nhiều vitamin C. Các cuộc nghiên cứu cho thấy cam có thể giúp làm giảm đột quỵ, nhất là nếu bạn hút thuốc. Chán ăn cam? Hãy thay thế bằng trái dâu, bông cải, hoặc ớt chuông (loại ớt lớn không cay), các loại này đều giàu vitamin C.

19. Uống nước cam vắt thay cho soda : Mùa thay đổi khiến cơ thể dễ bị dị ứng, tổn thương. Viêm nhiễm mãn tính liên quan bệnh tim, do ảnh hưởng thực phẩm. Các nhà nghiên cứu thuộc ĐH Quốc gia New York thấy rằng uống nước ngọt có glucose có thể gây viêm nhiễm, nhưng uống cam vắt thì không sao. Có thể đó là do vitamin C đề kháng viêm nhiễm, và cam chứa nhiều flavonoid có thể tăng sức đề kháng. Hãy uống nước cam vắt chứ đừng ham nước ngọt. Các cuộc nghiên cứu khác về cam vắt cũng thấy giúp tăng lượng folate (bảo vệ tim mạch) gần 45% và giảm lượng homocysteine (loại làm hại tim mạch) khoảng 11%.

20. Uống 1 ly nước lớn sau mỗi 2 giờ : Nghiên cứu của ĐH Loma Linda ở California thấy rằng phụ nữ uống hơn 5 ly nước lớn mỗi ngày có thể giảm nguy cơ tử vong vì đau tim 50% so với những người chỉ uống 2 ly. Điều này có thể do nước giúp máu lưu thông tốt, giảm tỷ lệ đông máu. Nước tác dụng tốt nhất là cải thiện mạch máu, soda không thể làm được.

21. Nấu thức ăn với gừng hoặc nghệ mỗi tuần 2 lần : Gừng và nghệ có khả năng chống viêm nhiễm, mà viêm nhiễm chính là tác nhân chính gây đau tim.

22. Đi vệ sinh ngay khi có nhu cầu : Các nhà nghiên cứu thuộc ĐH Đài Loan thấy rằng bàng quang đầy có thể khiến tim đập nhanh và tạo căng thẳng cho động mạch vành, làm chúng phải co thắt nhiều, có thể dẫn đến đau tim.

23. Nghỉ ngơi cuối tuần : Các nhà nghiên cứu thuộc ĐH Pittsburgh phân tích các dữ liệu của hơn 12.000 người trung niên và thấy rằng những người nghỉ ngơi đều đặn giảm nguy cơ tử vong vì bệnh tim khoảng 1/3. Sử dụng điện thoại di động hoặc laptop nhiều, và làm việc nhiều sẽ khiến bạn căng thẳng, không tốt cho tim mạch. Cuối tuần hãy “quẳng gánh lo đi và vui sống”.

24. Đi xe hơi được đóng kín cửa và bật máy điều hòa : Điều này giúp bạn không tiếp xúc với chất ô nhiễm. Nghiên cứu của ĐH Harvard cho thấy điều đó giúp làm giảm cái gọi là “giúp thay đổi nhịp tim” hoặc khả năng phản ứng của tim đối với nhiều hoạt động và căng thẳng. Nhịp tim thay đổi có liên quan tỷ lệ tử vong vì bệnh tim do ô nhiễm. Thiết tưởng cũng nên biết rằng Việt Nam là 1 trong 10 nước có mức ô nhiễm nhất thế giới!

25. Luôn có chai multivitamin (đa sinh tố) trong nhà và sử dụng khi ăn sáng :  Sau 6 tháng bổ sung vitamin hàng ngày, bạn có thể giảm viêm nhiễm đáng kể.

26. Mối quan hệ : Một cuộc nghiên cứu công bố trên tạp chí Heart cho thấy rằng mối quan hệ thân thiết với người khác (người thân, người yêu, người bạn,…) có thể giúp làm giảm 50% nguy cơ bị bệnh tim ở những người bị bệnh tim.

27. Chú ý những điều cơ bản : Hai cuộc nghiên cứu công bố hồi mùa hè 2003 cho thấy rằng hầu như những người chết vì bệnh tim đều có ít nhất 1 hoặc vài yếu tố nguy cơ chung như hút thuốc, tiểu đường, cao huyết áp, hoặc cao cholesterol.

28. Tập thể dục hàng ngày và bổ sung L-arginine (giàu a-xít amino), vitamin C và E Nghiên cứu công bố trên tạp chí Proceedings of the National Academy of Sciences cho thấy rằng việc tập thể dục vừa phải làm giảm chứng xơ vữa động mạch (atherosclerosis). Tập thể dục và bổ sung vitamin có tác dụng điều phối trong việc tăng mức sản sinh ô-xít nitric, loại bảo vệ nhiều chứng bệnh về tim mạch.

29. Nếu bạn thấy mệt mỏi khi thức dậy buổi sáng hoặc chán ngay cả các hoạt động bình thường, hãy đến bác sĩ để khám. Có thể là bạn trầm cảm, mà trầm cảm sẽ làm tăng nguy cơ bệnh tim.

30. Nuôi chó : Chó không chỉ là con vật trung thành mà còn khả năng cải thiện tim mạch của chủ nhân. Chó thân thiện như người bạn, thế nên nó có thể giúp bạn giảm nguy cơ đau tim và các bệnh về tim.

1 thánh lễ đáng giá bao nhiêu ?

Cha Stanislaus là Linh Mục Hội Dòng Thánh Tâm Chúa. Ngài có một người anh làm Linh Mục Dòng Tên. Thân phụ của hai anh em này là Đại Úy kiểm lâm trong một thị trấn nhỏ của Luxemburg. Ông rất sùng đạo, vẫn đi Lễ và rước Lễ hàng ngày.

Khi nói chuyện với cha Stanislaus về thời thơ ấu của ngài, tôi nói: “Cha thật có phúc được nuôi dưỡng trong một gia đình Công Giáo đạo đức, đã có công cống hiến cho đời hai vị Linh Mục.”

Ngài đáp: “Vâng, đúng thế, nhưng không phải mọi sự đều trôi chảy như vậy từ đầu cả đâu ! Khi chúng tôi còn bé, cha tôi đã bỏ đạo, và mặc dù mẹ tôi còn đọc kinh cầu nguyện nhưng trong gia đình không một ai đi Lễ, kể cả Chúa Nhật, thể theo ý muốn của cha tôi.

Tôi nói: “Trời đất ơi ! Cha làm tôi ngỡ ngàng quá chừng. Chuyện hiếm có như vậy mà có thể xảy ra thật ư ? Vậy chứ ơn gọi làm Linh Mục từ đâu mà ra ?”

Ngài nói: “Một hôm, sau khi cha tôi đến thăm một tiệm bán thịt gần nhà thì ông đã đột nhiên thay đổi ý kiến. Câu chuyện xảy ra chiều hôm đó tại nhà hàng bàn thịt này là nguyên nhân hoán cải của cha tôi.” Tôi đáp: “Một tiệm bán thịt ! Một ơn hoán cải trong một tiệm bán thịt ! Chuyện gì đã xảy ra vậy ?”

Cha Stanislaus nói: “Ồ, đầu đuôi câu chuyện xảy ra như thế này. Cha tôi và ông chủ tiệm là một đôi bạn thân từ hồi còn bé. Khi hai người đang say sưa chuyện vãn như mọi lần thì một bà già lọm khọm bước vào.

Ông chủ tiệm ngưng nói chuyện và bước tới hỏi xem bà cụ cần gì. Bà nói bà đến xin ông một chút thịt nhưng bà không có tiền. Cha tôi chú ý lắng nghe câu chuyện bi hài giữa bà cụ và ông chủ tiệm.

Ông chủ tiệm nói: “Bà cần một chút thịt ư ? Nhưng tôi cần biết bà có thể trả cho tôi bao nhiêu tiền cái đã."

Bà cụ đáp: “Rất tiếc là tôi không có đồng xu nào cả… nhưng tôi sắp đi Lễ đây, và nếu ông muốn thì tôi sẽ dâng Thánh Lễ theo ý chỉ của ông.”

Ông chủ tiệm và cha tôi đều là người tốt bụng (nhưng cả hai đều coi thường tôn giáo, nhất là Thánh Lễ Misa và Giáo Hội Công Giáo) cho nên cả hai đều muốn đùa giỡn chút chơi với câu trả lời của bà già lẩm cẩm.

Ông chủ tiệm bèn nói: “Được rồi ! Đây là một miếng giấy nhá” và ông viết mấy chữ ‘Tôi đi xem lễ và dâng lễ theo ý chỉ của ông…’ rồi đưa cho bà cụ, ông nói: “Cụ đi xem lễ đi và cầu nguyện theo ý chỉ của tôi nhá. Khi về, bà sẽ đưa cho tôi miếng giấy này và chúng ta sẽ xem một Thánh Lễ đáng giá bao nhiêu ký thịt.”

Bà cụ tươi cười ra đi cầm theo tờ giấy. Bà biết Chúa nhân lành sẽ giúp đỡ bà. Khoảng một giờ sau, bà trở lại tiệm bán thịt. Khi nhìn thấy bà, ông chủ tiệm liền nói: “Đâu, tờ giấy đâu, bà đưa cho tôi đi và chúng ta sẽ xem Thánh Lễ của bà dâng cho tôi đáng giá bao nhiêu tiền nhá !”

Bà đưa tờ giấy cho ông, ông đặt tờ giấy lên bàn cân phía tay mặt. Trên bàn cân phía trái ông để một khúc xương nhỏ, nhưng mảnh giấy có vẻ nặng hơn miếng xương của ông. Vậy là ông lấy miếng xương ra và đặt vào bàn cân bên trái một miếng thịt nhỏ. Nhưng bàn cân bên mặt vẫn nặng hơn. Ông bèn lấy một miếng thịt lớn hơn đặt trên bàn cân trái, tuy nhiên bàn cân mặt vẫn không nhúc nhích.

Đến lúc này thì cả hai ông đều cảm thấy xấu hổ vì sự nhạo báng của mình, nhưng ông chủ tiệm vẫn còn muốn tiếp tục trò chơi của ông. Ông bèn đặt một tảng thịt thật nặng lên bàn cân trái, nhưng bàn cân mặt vẫn đứng yên bất động. Ông nghĩ chắc cái cân bị trục trặc kỹ thuật thế nào đó chứ không lẽ… Ông lấy miếng giấy ra khỏi bàn cân bên mặt xem sao, tức thì bàn cân bên trái xẹp ngay xuống dưới sức nặng của tảng thịt lớn.

Ông chủ liền lấy cả hai thứ ra khỏi bàn cân, để kiểm soát kỹ lại xem cân có bị trục trặc gì không… rồi ông cân một vài thứ khác như ông vẫn làm từ trước tới nay, thì thấy cái cân hoàn hảo và rất chính xác. Sau cùng ông chủ đảo ngược hai thứ trên bàn cân: ông đặt tờ giấy lên phía bên trái và tảng thịt lên phía bên mặt. Tuy nhiên tờ giấy vẫn nặng ký hơn tảng thịt rất nhiều.

Tuy bực mình, ông vẫn nhẹ nhàng nói với bà cụ: “Bà cụ ơi, bây giờ bà muốn gì nào… tôi có phải đưa cho cụ cả một cái đùi cừu chăng ?”

Bỗng chốc, cả ông hàng thịt lẫn viên đại úy đều nhận ra rằng Thánh Lễ Misa thật là vô giá. Ngay lúc đó, cả hai đều được ơn soi sáng để hiểu biết rằng không thể tính được một Thánh Lễ đáng giá bao nhiêu tiền.

Ông hàng thịt đã hoàn toàn hoán cải vì chuyện vừa xảy ra, và ông hứa sẽ cung cấp thịt hàng ngày miễn phí cho bà cụ. Ông giữ lời hứa. Tiếng đồn lan ra các vùng lân cận, dân nghèo khác cũng đến lãnh phần thịt hàng ngày của họ. Rồi lòng quảng đại của ông được các vùng khác biết đến. Thiên hạ cũng nói rằng phẩm chất thịt của tiệm ông rất ngon nên số doanh thu của ông tăng nhanh hơn bao giờ hết.

Cha tôi, tức ông đại úy, ngay hôm sau đã đi Nhà Thờ xem Lễ, và ông được ban cho một thánh sủng khác. Ông được ơn nhận biết Chúa Giêsu đích thực hiện diện trong Mầu Nhiệm Thánh Thể, và ngày hôm sau nữa, cả nhà chúng tôi kéo nhau đi xem Lễ hàng ngày. Trong nhà chúng tôi không khí đã đổi khác không như trước nữa.

Hạnh phúc chúng tôi được ban cho thật là vĩ đại, khôn tả xiết, và chúng tôi bắt đầu kính mến Chúa và thương yêu nhau hơn bao giờ hết. Gia đình chúng tôi bỗng trở nên một Tiểu Thiên Đàng, và tôi tin chắc rằng cha mẹ tôi đang chờ chúng tôi đến gặp các ngài trên đó!


Trích bài viết của Sr. MARY VERONICA MURPHY

Bản dịch của Louis LÊ XUÂN MAI

Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2013

Thế giới 100 năm nhìn lại ...

Rất đặc biệt

-.


-.

Thế giới 100 năm nhìn lại ... Clip chiếu lại các giai đoạn lịch sử quan trọng của thế giới trong 100 năm qua (có cả VN),cuộc tình Monica.. được tóm gọn trong 10 phút, rất đặc biệt. Mời quý vị vào trong link dưới để xem:

Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013

Hồng Cúc



Tháng 11 ...

Năm trước, tôi và bạn còn gặp nhau thường xuyên, còn lang thang ăn uống và chúc mừng nhau, hai đứa sinh cùng tháng, chỉ cách nhau độ mươi ngày.
 Bạn nhỏ hơn tôi vài tuổi, hiền lành, chín chắn . 
Chẳng nhớ là tôi thân với bạn từ bao giờ , hình như cũng đã hơn 10 năm rồi thì phải. 
Vui, buồn, hờn giận, chán nản, âu lo hoặc phấn khởi bạn vẫn luôn bên cạnh tôi lặng lẽ chia sớt những nỗi niềm....
Cuộc đời trả tôi về với gia đình sau những năm tháng mãi mê làm việc. Bạn còn ở lại nên ít thời gian mình gặp nhau. 
Nhưng với tôi bao giờ bạn cũng là một bông hoa Cúc dễ thương, dịu dàng.
Và tôi hi vọng cuộc sống rất công bằng sẽ trả lại cho Cúc bao điều dễ thương và dịu dàng như vậy, 
Cúc nhé !

Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

Lời chúc 16 năm

                                   

Ba là cây nến vàng
Mẹ là cây nến xanh
Con là hai cây nến hồng
Bốn ngọn nến lung linh
Thắp sáng một gia đình


16 năm có nhau trong đời với tất cả ngọt bùi cay đắng. 
với tất cả niềm vui lẫn nỗi buồn...
Nguyện xin Chúa và Mẹ Maria đã thương chúc lành cho tình yêu, cho gia đình Thi - Mai ngày hôm qua, 
thì bây giờ và mãi về sau...vẫn thế !

Ngày 17 tháng 11 năm 2013
Chị Hai thân tặng

Thứ Tư, 20 tháng 11, 2013

Bữa tiệc đêm trong nhà vệ sinh

Chị là Oshin - người giúp việc nhà cho một ông chủ ngoài ngũ tuần, rất giàu có. 
Đêm xuống, xong việc, vội vàng về với đứa con trai nhỏ 5 tuổi suốt ngày ngóng đợi trong căn nhà tồi tàn.

Hôm ấy, chủ nhà có lễ lớn, mời rất nhiều bạn bè quan khách đến dự tiệc đêm. Ông chủ bảo : Hôm nay việc nhiều, chị có thể về muộn hơn được không ? Thưa được ạ, có điều đứa con trai nhỏ quá, ở nhà tối lâu một mình sẽ sợ hãi. Ông chủ ân cần : Vậy chị hãy mang cháu đến cùng nhé !
Chị mang theo con trai đến. Đi đường chị nói với nó rằng : Mẹ sẽ cho con đi dự tiệc đêm. Thằng bé rất háo hức, nó đâu biết là mẹ làm Oshin là như thế nào kia chứ ! Vả lại, chị cũng không muốn cho trí tuệ non nớt của nó phải sớm hiểu sự khác biệt giữa người giàu kẻ nghèo. Chị âm thầm mua 2 chiếc xúc xích.
Khách khứa đến mỗi lúc mỗi đông. Ai cũng lịch sự. Ngôi nhà rộng và tráng lệ ... Nhiều người tham quan, đi lại , trò chuyện. Chị rất bận không thường xuyên để mắt được đến đứa con nhếch nhác của mình. Chị sợ hình ảnh nó làm hỏng buổi lễ của mọi người. Cuối cùng chị cũng tìm ra được cách : đưa nó vào ngồi trong phòng vệ sinh của chủ ... đó có vẻ như là nơi yên tĩnh và không ai dùng tới trong buổi tiệc đêm nay. Đặt 2 miếng xúc xích vừa mua để vào chiếc dĩa sứ, chị cố lấy giọng vui vẻ nói với con : Đây là phòng dành riêng cho con đấy, nào tiệc đêm bắt đầu ! Chị  dặn con cứ ngồi yên trong đó đợi chị đón về. Thằng bé nhìn "căn phòng dành cho nó " thật sạch sẽ thơm tho, đẹp đẽ quá mức mà nó chưa từng được biết.. Nó thích thú vô cùng, ngồi xuống sàn, bắt đầu ăn xúc xích được đặt trên bàn đá có gương, và âm ư hát ... tự mừng cho mình.
Tiệc đêm bắt đầu. Người chủ nhà nhớ đến con trai chị, gặp chị trong bếp hỏi. Chị trả lời ấp úng : không biết nó đã chạy đi đằng nào... Ông chủ nhìn chị làm thuê như có vẻ dấu giếm điều gì khó nói. Ông lặng lẽ đi tìm ... Qua phòng vệ sinh nghe tiếng trẻ con hát vọng ra, ông mở cửa, ngây người : Cháu nấp ở đây làm gì ? Cháu có biết đây là chỗ nào không ? Thằng bé hồ hởi : Đây là phòng ông chủ nhà dành riêng cho cháu dự tiệc đêm, mẹ cháu bảo thế, nhưng cháu muốn có ai cùng với cháu ngồi đây ăn cơ !
Ông chủ nhà thấy sống mũi mình cay xè, cố kìm nước mắt chảy ra, ông đã rõ tất cả, nhẹ nhàng ngồi xuống nói ấm áp : Con hãy đợi ta nhé ! Rồi ông quay lại bàn tiệc, nói vói mọi người hãy tự nhiên vui vẻ, còn ông sẽ bận tiếp một người khách đặc biệt của buổi tối hôm nay. Ông để lại một chút thức ăn trên cái dĩa to, và mang xuống phòng vệ sinh. Ông gõ cửa phòng lịch sự ... Thằng bé mở cửa ... Ông bước vào : Nào chúng ta cùng ăn tiệc trong căn phòng tuyệt vời này nhé ! Thằng bé sướng lắm. Hai người ngồi xuống sàn vừa ăn ngon lành vửa trò chuyện rả rích, lại còn cùng nhau nghêu ngao hát nữa chứ... Mọi người cũng đã biết. Liên tục có khách đến ân cần gõ cửa phòng vệ sinh, chào hỏi hai người rất lịch sự và chúc họ ngon miệng, thậm chí nhiều người cùng ngồi xuống sàn hát những bài hát vui của trẻ nhỏ... Tất cả đều thật chân thành ấm áp !



Nhiều năm tháng qua đi ... Cậu bé đã rất thành đạt, trở nên giàu có, vươn lên tầng lớp thượng lưu trong xã hội. Nhưng không bao giờ quên giúp đỡ những người nghèo khó chăm chỉ. Một điều quan trọng đã hình thành trong nhân cách của anh : 
Ông chủ nhà năm xưa đã vô cùng nhân ái và cẩn trọng bảo vệ tình cảm và sự tự tôn của một đứa trẻ 5 tuổi như thế nào...

Nguyên tác : CHU HẢI LƯỢNG

Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013

Học trò của tôi

Vài năm ... sau ngày 30/4/1975.
Tôi là người duy nhất được chọn giữa hàng trăm thanh niên nam nữ đi công tác ở địa phương.
Ngoài những công việc ban ngày có lương, tôi còn kiêm thêm chức vụ "hiệu phó" của lớp học tình thương mỗi tối. Tôi đóng ngoặc kép chữ hiệu phó là vì ngoài thầy hiệu trưởng là thầy giáo thực sự thì từ tôi cho đến giáo viên chẳng có ai qua trường lớp sư phạm nào cả, cứ theo sách giáo khoa về coi thật kỹ trước khi đến lớp dạy. Cái gì chưa hiểu thì trao đổi với thầy hiệu trưởng.
Có tất cả là năm lớp : lớp một đông học sinh nhất, lớp năm ít nhất. Một tuần dạy 6 buổi tối trừ chủ nhật. Thế là sau 8 giờ đồng hồ chính thức làm việc ban ngày, tôi lại vất vả thêm 2 giờ buổi tối nữa.
Từ Ban giám hiệu đến giáo viên không có lương mà chỉ có tiền bồi dưỡng, tiền bồi dưỡng một tháng dạy học tôi nhớ chỉ ăn được 5 ổ bánh mì thịt, nếu so với bây giờ thì chưa được 100.000 đồng.
Sở dĩ tôi vòng vo tam quốc như vậy là để hiểu rằng chúng tôi dạy học không vì tiền bồi dưỡng chút nào cả mà hoàn toàn vì tình thương đối với các em. 
Tùy theo trình độ của mỗi người chúng tôi tự chia nhau phụ trách lớp : Hậu bí thư chi đoàn dạy lớp năm vì tiếng Hậu to, sang sảng, toán nhiều bài khó. Định dạy lớp ba và một vài bạn khác nữa .. tôi quên mất tên vì đã hơn 30 năm rồi. Tôi đi vòng ngoài kiêm giữ trật tự không cho các em bên ngoài vào phá phách, giáo viên nào bận việc nghỉ thì tôi vào dạy thế.

... Học trò của tôi ngày ấy gồm toàn con nhà nghèo đã bỏ học, đứa nào bỏ học ít nhất cũng 1 năm, có đứa thâm niên lên tới 4 năm nên việc đi học lại chúng ngán lắm. Chỉ có một ít đứa nghỉ học là được ở nhà, còn đa phần phải đi bán, bán đủ thứ từ vé số đến kem cây, có đứa lượm bịch nilon, phụ bưng bê ở quán... Đặc điểm chung của chúng nó khi đến lớp không được sạch sẽ lắm, quần áo nhiều khi chẳng kịp thay toàn mồ hôi,  tóc tai thì thơm mùi nắng gió, chẳng đứa nào có làn da trắng vì chưa đen là may rồi. Nhiều đứa vì hoàn cảnh phải nghỉ nhưng vẫn thích học nên có khi đi bán về chưa kịp ăn cơm đã vội vàng đến lớp. Có nhiều đứa đến lớp không có tập, cũng không có viết vì tập hết rồi mà chưa có tiền mua, viết cũng thế...  Mỗi đứa khi bắt đầu học được phát 5 quyển vở và 2 cây viết, hết tự mua , không có tiền mua thì cứ ngồi nghe chay vậy thôi. Chịu không nổi tôi lấy tiền bồi dưỡng của mình để mua giấy, loại giấy giống như giấy A4 bây giờ nhưng dầy và vàng khè . Tôi dùng thước kẻ gỗ chịu khó gạch hàng ngang và đóng thành từng xấp phát cho học trò để chúng nó làm bài, thầy hiệu trưởng cứ bảo tôi lo làm sao cho xuể, tôi chỉ cười : kệ em , lo được tới đâu thì lo thầy ạ !
Chúng tôi áp dụng vừa chơi vui, vừa hát, vừa dạy để giữ học trò. Học được bao nhiêu cũng tốt cho chúng nó. Dạy căng quá chúng nó nản bỏ học tội nghiệp còn mình coi như uổng công.
Chung vai với tôi lâu nhất, dài nhất và trong từng nỗi lo giữ lớp, giữ học trò là Hậu bí thư chi đoàn, Hậu là nam nên năng động, xốc vác, tôi chăm chỉ ít nói cứ như định luật bù trừ cho nhau. Chúng tôi là đôi bạn thân, có trách nhiệm và hạp ý nhau trong công việc. Một đôi lần được nghỉ phép thì cái câu đầu tiên mà Hậu luôn nói với tôi khi gặp lại  là : đến lớp mà không có N, mình nhớ quá ! Bi nhiêu cũng đủ ấm lòng bạn hữu !

Trong số học trò lớp tình thương hồi ấy, có hai đứa đặc biệt là Minh và Dũng. Minh gầy ốm , sáng sáng vác thùng kem đi bán, nhà Minh bán kem từ cha cho tới con. Suốt ngày ngoài đường mà Minh khá trắng trẻo. Dũng thì da ngâm đen, mập ù, tròn trĩnh nhưng hai chân bị liệt, em cứ bò lết trong nhà. Nhà cách nhau có mấy căn nên Minh chịu khó cõng Dũng đi học mỗi tối. Thấy cảnh Minh sau một ngày đi bộ không biết bao nhiêu cây số để bán hàng mà cứ tối tối chịu khó cõng Dũng trên lưng để đến trường suốt mấy năm trời, thân hình Dũng mập nên cứ trĩu trên lưng của Minh ai nhìn cũng thương. Hai đứa bằng tuổi nhau nhưng Dũng chưa biết chữ nên vào lớp một, Minh lớp ba. Thấy Minh dễ thương với bạn nên Hậu bí thư chụp hình hai em rồi gởi lên báo. Khi báo đăng hình hai đứa lên là Minh được mời ra Hà Nội tham quan một tuần lễ và dự Hội khỏe Phù Đổng. Tôi tin đây là kỷ niệm và niềm vui theo em suốt cuộc đời. Ngày Minh ra Hà Nội có xe hơi đến tận nhà đón, tôi và Hậu cùng đi với Minh cho nó thêm phần tự tin. Nhưng khi Minh lên máy bay rồi thì tôi và Hậu cuốc bộ từ sân bay Tân sơn Nhất về đến chợ Saigon, từ Saigon lên xe buýt đi một đoạn lại xuống xe cuốc bộ tiếp mới về đến nhà, mỏi chân kinh khủng vì lúc đó xe buýt không có nhiều tuyến đường như bây giờ. Vậy mà những đứa học trò của tôi từng ấy tuổi đầu đã phải đi bộ một ngày không biết bao nhiêu cây số để kiếm sống ...
Thương Dũng suốt ngày cứ quanh quẩn bò hết trong nhà rồi lại ra sân, có lần Hậu lấy xe đạp chở em ra Saigon đi vòng vòng chơi , tôi đạp xe bên cạnh nói chuyện. Cái gì em thấy trên đường cũng  đẹp, em cứ luôn miệng : từ nhỏ đến giờ em mới thấy cái này lần đầu à ! nhà Dũng nghèo ai cũng vất vả lo làm ăn, có ai chở em đi chơi bao giờ đâu mà biết !
...............

Sau 5 năm trời gắn bó, tôi nghỉ làm,  cũng đồng nghĩa với việc rời xa lớp học. Đó không phải là ý muốn của tôi. Cuộc đời nhiều lúc đẩy mình vào ngả rẽ. Chỉ có Hậu ở lại, chưa biết người mới có nhiệt tình như tôi không ? Buổi học cuối cùng hai đứa đều buồn.
Sau mấy năm tôi xin được việc làm ở Saigon. Có lần đang đi chợt nghe tiếng gọi : Cô ơi ! Quay lại thì ra hai đứa học trò của tôi, chúng nó đi bộ từ Cầu chữ Y ra tận đây để bán kem. Từ sau lưng học trò vẫn nhận ra tôi. Thương quá các em ơi ! Cô trò nói chuyện với nhau một lúc thì tạm biệt.
Rất lâu sau này, thỉnh thoảng tôi vẫn gặp lại học trò của mình, thường thì các em nhận ra tôi trước và gọi , tiếng gọi nghe thân thương làm sao,  tôi biết các em quí mến mình mặc dù tôi chỉ vào lớp dạy khi có giáo viên nào nghỉ.
Các em lớn nhưng công việc xem ra cũng chẳng thay đổi được bao nhiêu. Nhà nghèo, ít học, cái vòng lẩn quẩn cứ bám riết với nhau, có muốn thay đổi cũng dâu phải dễ. Khi đã lớn thỉnh thoảng Minh lại cõng Dũng đến nhà thăm tôi, hai đứa còn rủ cô đi uống nước nữa chứ ! Những lần nghe tiếng học trò gọi, những lần đến thăm của Minh và Dũng tôi cảm động vô cùng.

Ơi những đứa học trò của tôi ngày xưa ! Dù lúc đó chưa có ngày 20/11 , các em vẫn như những bông hoa rất đẹp, hồn nhiên và trong sáng đối với cô.
Cô mong các em thoát được cảnh nghèo.Cô mong dù dòng đời có 
ngược xuôi xô đẩy các em vẫn là người tốt, vẫn là những bông sen vươn mình lên với bầu trời cao xanh. 
Cô mong các em hạnh phúc, vợ chồng cùng chung lưng xây dựng gia đình để con cái các em được học hành tử tế và thành công trong cuộc đời, không còn phải đến lớp học tình thương như cha mẹ nó ngày xưa nữa. 
Thân tặng Hậu, các bạn và học trò ở lớp học tình thương ngày xưa .
TN












Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2013

Như Ý ngày Rửa tội



Hình ảnh đầu đời của con :  Maria Trương Ngọc Như Ý
Lãnh nhận bí tích rửa tội lúc 8 giờ 30' sáng Chúa nhật 04/08/2013 
                                                                          Ba Tuấn - Mẹ Thúy

"...Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì nước Thiên Chúa thuộc về những ai giống như chúng. Thầy bảo thật anh em : ai không đón nhận Nước Thiên Chúa như một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào". Rồi người ôm lấy các trẻ em và đặt tay chúc lành cho chúng." (Mc 10, 13-16)

Xin Chúa và Mẹ Maria chúc lành cho bé con.
Xin thương, chúc lành cho trẻ em quê hương con và tất cả trẻ em trên khắp cùng thế giới, nhất là những trẻ em thiếu vắng tình yêu thương chăm sóc của gia đình,  những trẻ em vất vả  lang thang, những trẻ em phải sống trong chiến tranh, ly loạn, bạo hành, bị bóc lột, bị bỏ rơi, những trẻ em mà tuổi thơ gắn liền với bệnh tật                                                                        và nghèo đói... 
Xin cho chúng con biết sẻ chia những khi mình có thể... để những lời nguyện cầu của chúng con xứng đáng được chấp nhận.


Cha xem con ngoan không nè ! 

Trong ngôi nhà nguyện Hưng Phú đơn sơ , nhỏ bé nhưng đầy tình thương 

Chúa ghi vào hồn con dấu ấn của Ngài

Thắp sáng lên trong con tình yêu Chúa



                  Mẹ ơi ! con buồn ngủ !

Cha Nguyện và gia đình


Con ra đời có mẹ cha. Con là nụ hoa bé nhỏ trong nhà.
Hạnh phúc biết bao nhiêu ...!


Trên con đường trần thế mà có bóng Mẹ, con vững thêm niềm tin, tiến lên bình yên...