Thứ Bảy, 4 tháng 5, 2019

Số phận

Chỉ một tích tắc, sớm hơn một vài giây, chậm lại một phút có thể thay đổi cả một thế giới, đổi thay cả cuộc đời, có tất cả hoặc mất tất cả chỉ sau một khoảnh khắc chúng ta chọn lựa hay ngẫu nhiên.
Với trường hợp của riêng bà cháu tôi, chỉ cần nhanh một phút hay chậm lại một phút đã không hề gặp người say trên đường, rất may vì có Chúa luôn đồng hành, bàn tay Người đã chở che đã gìn giữ an lành không hề nguy nan dù tưởng như mình đã không thể còn tồn tại.

Đường vắng ngắt như của riêng chúng tôi, tài xế chạy 150 km một giờ, xe lao đi như tên bay làm tôi hơi kinh sợ và thầm cầu nguyện với Đức Mẹ, xin cùng đi với con, nhìn tài xế nhấn ga nhanh hơn 160 km lòng tôi thấp thỏm nhưng vững tin vào Mẹ, có gì mà phải lo sợ, tôi ngồi cạnh tài xế, xa thật xa phía trước có một xe cũng phóng như tên bay, trời tối đen như mực, tôi chẳng nhìn thấy gì, nghe rầm một cái như bom nổ, xe loạng choạng nghiêng lật, may là tài xế rất vững và từng lái xuyên quốc gia, từ Đức sang Bỉ để đến Pháp chỉ mất 6 tiếng, chạy một lèo chỉ ngừng để đổ xăng và ghé nhà nghỉ khoảng 20 phút là đến Pháp lúc 9 giờ sáng. Vì là sáng Chúa Nhật, người Châu Âu họ còn ngủ say, các khu buôn bán và business đóng cửa để dành thời gian cho gia đình và đi nhà thờ cảm tạ Chúa. Bà cháu tôi lặng người không biết chuyện gì đang xảy ra, trong tích tắc mở mắt ra tôi biết mình chưa chết, nhìn trong bóng đêm, kẻ say rượu lái xe đâm vào xe chúng tôi. tài xế xe kia sau khi gây tai nạn đã bỏ chạy nhạnh như chớp, Mỹ gọi là : HIT AND RUN

Lúc bấy giờ tôi mới kịp kêu lên : Chúa ơi ! Chúa ơi ! Thật kinh hoàng, kính chiếu hậu bên trái để chuyển làn đã gẫy vụn, nhưng trên xe cả bốn người đều an toàn không thương tích, tài xế định thần rượt đuổi chiếc xe định bỏ chạy trên freeway, chạy kiểu này chỉ có chết thôi, tôi can và xin đừng rượt theo nhưng không thể. Cuộc rượt đuổi sát sao, chiếc xe bỏ chay ra đường nhỏ lẩn trốn, tài xế xe tôi lanh trí vừa tin còi, vừa pha đèn, thoáng chốc đã dí sát ép chiếc xe đó phải dừng lại, xuống xe là một người đàn ông cao to người Bỉ chừng 40 tuổi, mặc vest. Trái với bề ngoài nhìn lịch sự, đẹp trai, ông ta rất là hung hăng, định đập cửa kính xe bên tôi ngồi, đã thế còn la hét bằng tiếng Pháp, nhưng tài xế xe chúng tôi không hề sợ.
Sau vài phút ông ta nhanh chóng leo lên xe bỏ chạy như tên bay trong màn đêm.
Tài xế bên xe tôi lại định vào xe rượt tiếp, Lúc này tôi nói đủ rồi, cháu trai đã chụp hình số xe và quay video cảnh tượng khi nãy, không cần rượt theo nữa làm gì, khi cãi cọ, chúng tôi nói tiếng Anh, tài xế nói tiếng Đức, tên đụng xe chúng tôi bỏ chạy nói tiếng Pháp.
Ôi ! ba thứ tiếng chẳng ai hiểu ai, chỉ có một điều duy nhất mà tôi hiểu là anh ta đã uống bia rượu nên mới đụng rồi bỏ chạy vì phạm luật, nếu xe chúng tôi bị lật chết hết hay bị thương nặng hôn mê thì giờ đây con người đó hoàn toàn vô trách nhiệm khi đường khuya vắng, chắc anh ta nghĩ mình đã chạy thoát.

Sau đó chúng tôi chạy lòng vòng kiếm sở cảnh sát của Bỉ mất cả tiếng mới nhìn thấy Ty cảnh sát của tỉnh, may mắn ông cảnh sát biết chút ít tiếng Anh, nhưng lại không biết tiếng Đức. Ngồi đợi khoảng 15 phút thì một bà cảnh sát ra biết cả hai thứ tiếng để nghe chúng tôi khai báo. Bà cảnh sát gọi tôi ra riêng lấy lời khai xem có ăn khớp với tài xế và cháu tôi không, mất khoảng một tiếng mới xong bản báo cáo, ký tên. Sở cảnh sát cam kết sẽ bắt được tên đó ngay ngày Chúa Nhật.
Tiếp tục lên đường sang Pháp với tốc độ chậm như rùa vì xe bị gẫy cánh, phải nhìn thật kỹ mới có thể sang làn bên trái an toàn.Khi đến Pháp vào thành phố còn nguy hiểm hơn vì xe chạy giống bên Việt Nam, mạnh xe nào nhanh cứ lủi, không ai nhường ai, có cọ quẹt cũng chẳng sao, luật rừng, Việt Nam mình ảnh hưởng Pháp nên dòng xe chạy tựa nước mình.
Tạ ơn Chúa và Đức Mẹ đã cùng đi với chúng con và gìn giữ bà cháu con an toàn.
Chúa ơi ! tình Chúa bao la, Người luôn ẵm chúng con trên vai.


(Chị PK)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét