Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2017

Niềm mơ ước thuở 13

 Lúc đấy còn bé lắm, chả hiểu ước mơ, mơ ước là gì, chỉ biết các Soeur dạy bảo sao thì nghe vậy, năm tháng trôi đi, nước chảy đá mòn rồi chúng tôi cũng nhận ra điều mơ ước của mình một cách mơ hồ đó là lý tưởng, lại khó hiểu thêm một tí, nhưng rồi được giảng giải mỗi ngày, tình yêu Chúa cao vời, dâng cuộc đời mình cho Thiên Chúa, hai chữ : " đi tu" rồi chúng tôi ai cũng hiểu, mến cuộc sống mới.
Gọi thì rất nhiều, nhưng chọn thì rất ít, ngày nào chúng tôi cũng hát và cầu nguyện, tôi yêu thích nhất bài hát : " MỘT ĐIỀU TÔI CHỈ ƯỚC AO "
Hát mãi thành đam mê và ước thật, lời bài hát chỉ ai yêu cuộc sống chốn này, trong bốn bức tường cao, sáng đi lễ, chiều đọc kinh cầu nguyện, học hành và được dạy bảo phải luôn quên mình vì mọi người, sống bác ái...và tương lai khoác lên mình chiếc áo Dòng.
Lời bài hát thật hay, thắm thiết như sau:
Một điều tôi chỉ ước ao,
Một điều tôi chỉ ước ao,
Đêm ngày tôi những nguyện cầu,
Đêm ngày tha thiết nguyện cầu,
Bằng muôn tiếng hát lời kinh
Bao nhiêu ước vọng tâm tình tuổi xuân :
Là được gửi thân,
Là được gửi thân,
 Trong nhà Chúa tôi....
Đôi bạn ngày xưa...
Tôi không còn nhớ được hết lời bài hát này nữa vì đã hơn 50 năm trôi qua tôi đã không còn hát mỗi ngày như xưa, chỉ còn trong ký ức đã nhạt phai theo năm tháng, nhưng mỗi khi được tham dự lễ khấn dòng của các Soeur thì tâm hồn tôi lại rộn ràng reo vui sống lại giây phút hạnh phúc ngày ấy, nhìn lên cung thánh thiết tha nguyện cầu, chạm đến góc tối trong tôi, nhớ lại ước mơ ngày đó và xin cho mình sống thật tròn trách nhiệm với hiện tai, một gia đình nhỏ bình an, con dâng lên Chúa gia đình con, đây mới là ước mơ hiện tai, xin cho người bạn đời và con cháu được an vui biết kính yêu Chúa.
Thời gian huyền nhiệm và giúp chúng ta trưởng thành, biết đón nhận Thánh ý Chúa sắp đặt trong mọi cung bậc, sống tốt giây phút hiện tại và làm tròn bổn phận của mình trong gia đình, gửi đến các bạn đã một thời bên nhau chung một mái nhà, cùng một ước mơ, nhớ về một trời kỷ niêm của tuổi ấu thơ.
(Chị PK)

Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2017

Thiên Chúa hay tiền của ?

"Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được."
(Mt 6,24)

Lời Chúa hôm nay dạy chúng ta sống mối tương quan đối với những giá trị và thực tại vật chất trần thế- để chúng ta có thể đạt tới đích điểm đời mình là chính Thiên Chúa.
Tiền là một khái niệm không hề đơn giản. Đại đa số người ta không hiểu rõ về tiền nhưng đều hướng tới nó. Thực sự tiền là gì? Khó có một định nghĩa chính xác về tiền, nhưng chúng ta có thể làm cho cuộc sống trở nên dễ dàng hơn và mang lại ý nghĩa đích thực - nếu hiểu được ý nghĩa của tiền.

Đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn. (Tục ngữ VN)
Đồng tiền đi trước, mực thước theo sau.( Tục ngữ VN)
Nén bạc đâm toạc tờ giấy. (Tục ngữ VN)

2. Trước hết phải nhận rằng tiền bạc có một giá trị hết sức quan trọng trong cuộc sống.
Chúng ta vẫn nghe một bài thơ mà ngày nay giới trẻ thường hay đọc:
                 Tiền là Tiên là Phật.
                 Tiền là sức bật của con người.
                 Tiền là nụ cười của người trẻ.
                 Tiền là sức khỏe của tuổi già.
                 Tiền là cái đà đi lên.
                 Tiền là mũi tên danh vọng.
                 Tiền là cái lọng che thân.
                 Tiền là cán cân công lý.
                 Có tiền là hết ý.
Có tiền người ta sẽ có một cuộc sống được nhiều người nể trọng. Đó là một thực tế không ai mà không công nhận.
Nhưng tiền không phải là tất cả như nhiều người vẫn nghĩ.

2. Tiền không thể mua được tất cả
Tiền mua được những cao lương mĩ vị nhưng không mua được sự ngon miệng
Tiền mua được thuốc nhưng không hề mua được sức khoẻ
Tiền mua được đồng hồ nhưng không thể mua được thời gian
Tiền mua được địa vị nhưng nó không thể không mua được sự kính trọng
Tiền mua được sách vở, bằng cấp… nhưng không mua được tri thức
Tiền mua được y phục sang trọng nhưng không mua được phẩm chất, nhân cách
Tiền mua được hợp đồng bảo hiểm nhưng không mua được sự yên ổn
Tiền mua được tình dục nhưng không mua được tình yêu
Tiền mua được nhà cao cửa rộng nhưng không mua được tổ ấm

Tiền mua được gường nhưng không mua được giấc ngủ.
Tiền có thể thoả mãn được tham vọng, nhưng không thoả mãn được khát vọng.
Người ta làm tất cả để kiếm ra tiền, nhưng tiền lại không mua được tất cả. Bạn có nhận thấy đây là một cái vòng luẩn quẩn không? Hãy thoát ra khỏi cái vòng luẩn quẩn đó. Hãy suy nghĩ và chú tâm vào những gì bạn thấy thực sự có ý nghĩa với bạn nếu ngày mai bạn rời bỏ thế giới này.

3. Tương quan đích thực : 
Chính vì thế mà Chúa Giêsu muốn chúng ta phải có một cái nhìn thật đúng đắn về những thực tại ở trần gian.
Thực ra thì Chúa Giêsu không lên án “tiền của”, nhưng Người không chấp nhận cho chúng ta sa lầy trong việc tôn sùng “tiền của” để cho tiền của làm chủ mình. Người nặng lời phê phán những ai yêu mến và gắn bó với những thực tại trần gian mà họ làm ra và sở hữu. Vấn đề không phải là không có mà là không được ưu tiên coi tiền của như là thực tại quan trọng nhất và có sức chi phối mọi suy nghĩ, chọn lựa, quyết định và hành xử của chúng ta. Thiên Chúa phải chiếm vị trí số một, và các đồ đệ của Đức Giêsu không được từ nan bất cứ điều gì Thiên Chúa đòi hỏi. Họ phải làm tôi Thiên Chúa trong tình yêu và trong sự gắn bó sâu xa với Ngài. Chính trong thái độ tâm linh căn bản đó, người môn đệ sẽ có một cách hành xử đúng đắn đối với những thực tại và giá trị trần thế, ngay cả những thực tại và giá trị cốt yếu để hiện hữu và sống còn, như của ăn và áo mặc chẳng hạn.
Ngày hôm nay con người mắc nhiều chứng bệnh, trong nhiều trường hợp đó là hậu quả của lo âu. Hơn nữa, lo lắng thái quá là không tin cậy Chúa, nó lấy mất khỏi ta niềm an vui, sự bình an thanh thản, làm lu mờ lòng trông cậy, suy giảm niềm tin, lấy mất luôn lời hứa của Chúa. Đó là thái độ của người không có niềm tin, vì nếu thực sự con người biết tin cậy nơi Thiên Chúa thì chắc chắn họ sẽ không có gì phải lo lắng.

Vì thế, người nào để trí mình cậy trông vào Chúa thì người ấy sẽ giữ được bình an trọn vẹn. Trên hết, sở dĩ chúng ta không lo lắng vì đặt trên sự thật vững chắc rằng Thiên Chúa quyền năng và thông biết mọi sự, Ngài luôn nhân lành và yêu thương ta, Ngài luôn trung thành với lời sáng tạo của mình. Thiên Chúa, Đấng Tạo Hoá biết rất rõ và Người luôn sẵn sàng đảm bảo, lo liệu mọi sự cho cuộc sống của chúng ta. Người đã ban cho chúng ta món quà lớn lao là thân thể và mạng sống, thì Người cũng ban những phương tiện để giúp cho sự sống được triển nở bởi “mạng sống thì trọng hơn của ăn và thân thể trọng hơn áo mặc” (Mt 6,25).

Sau khi đã dạy chúng ta đừng lo lắng, Đức Giêsu mời gọi mỗi người trước hết hãy biết quy hướng tất cả con người của mình về những thực tại cao cả và sâu xa nhất đó là “Nước Thiên Chúa và đức công chính của Ngài còn những điều khác sẽ được ban thêm cho (Mt 6,33). Vì khi ta hoàn toàn quy chiếu vào Thiên Chúa và sự công chính của Ngài đó mới là tương lai đích thật vì cái ngày mai của cuộc đời này sẽ mãi vẫn là sự vất vả cực nhọc vì “ngày nào có cái khổ của ngày ấy”. (Mt 6,34). 
Xin Chúa đồng hành với chúng con.
(Email Cha Ba gởi - Trà Vinh)

Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2017

Nô lệ hay tự do ?

Hôm ấy, trời vừa rạng đông, ông hoàng nói với tên đầy tớ: “Xem chừng anh mơ ước giàu có lắm. Vậy từ giờ này cho tới lúc mặt trời lặn, anh có sức ngần nào thì cứ chạy.  Tất cả những ruộng vườn, ao cá anh chạy vòng quanh được, ta cho anh hết.”

Anh vui sướng quá!  Cha chết sống dậy cũng không bằng.  Anh liền cắm đầu chạy, chạy vùn vụt như Hạng Vũ trên con ngựa Ô-Truy.  Chín mười tiếng đồng hồ qua, chàng làm chủ được mấy cánh đồng bao la mù mịt.  Chàng vừa dừng chân, thì một hồ cá mênh mông với mặt nước trong ngần huyền ảo phản chiếu ánh mặt trời đã xế chiều.  Chàng lại chạy tiếp.  Sau cùng, màn đêm buông rơi.  Chàng thở hổn hển quay bước trở về, để làm bậc tỉ phú với “Ruộng vườn cò bay thẳng cánh, ao hồ mặc sức cá đua.”

Nhưng vừa bước chân vào ngưỡng cửa, chàng ngã lăn xuống bất tỉnh.  Vợ con vội vàng thuốc thang săn sóc…  Nhưng vô hiệu.  Nhà tỉ phú đã trút linh hồn sau một ngày dài lao lực quá mức.  Người ta đào cho chàng một chỗ nghỉ trong lòng đất, vừa dài, vừa rộng, nhưng không quá ba tấc đất!
 ****************
Đó là kết cục của một con người ham mê tiền của, để nó sai khiến như một tên nô lệ, phải vắt cạn kiệt sức lực cho tới chết, mà không được mảy may hưởng dùng!

Đức Giêsu đã cảnh báo cho những con người tôn thờ tiền của ấy như sau: “Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền của được” (Mt 6, 24).  Tiền của ở đây được viết hoa, tiếng Aram là Mammon, có nghĩa là Thần tiền.  Nếu tiền được thần hóa như thế, thì sức mạnh thống trị của nó không thể coi thường.  Nếu tiền và Thiên Chúa đã được Đức Giêsu đưa lên bàn cân để người ta chọn lựa, thì quyền lực của nó phải là vô song.

Sống là một chuỗi những chọn lựa.  Chính những chọn lựa này sẽ làm cho người ta thành công hay thất bại, trở nên người tốt hay hóa ra kẻ xấu, được hạnh phúc hay phải khổ đau.  Đã chọn lựa điều này thì phải từ bỏ điều kia.  Từ bỏ bao giờ cũng nuối tiếc dằng co.  Đức Giêsu muốn các môn đệ của Người phải chọn lựa dứt khoát, không có thái độ lưng chừng hoặc bắt cá hai tay.  Người bắt cá hai tay bao giờ cũng là kẻ thua thiệt nhất.  Hoặc làm tôi Thiên Chúa hoặc làm tôi tiền của.

Tiền của có một sức mạnh vạn năng, nó giải quyết phần lớn các nhu cầu của con người, nên tiền của hấp dẫn lạ thường.  Việt nam ta có câu: “Có tiền mua tiên cũng được.”  Ngay cả việc đạo cũng phải có tiền mới xong: “Có thực mới vực được đạo.”  Nhưng tại sao Đức Giêsu lại gay gắt với tiền của như thế?  Thật ra, Người không lên án tiền của, Người chỉ cảnh báo những ai ham mê của cải mà thôi.

Tiền của là phương tiện hữu hiệu Chúa ban, để bảo tồn sự sống đời này, và để mua nước Thiên Đàng đời sau.  Tự bản chất tiền của là tốt, nó là hồng ân của Thiên Chúa tặng ban cho con người. Tiền của chỉ trở nên xấu khi ta quá tôn thờ nó, như một ông chủ sai khiến hành hạ đời ta, thậm chí lấy luôn mạng sống ta như anh đầy tớ trong câu chuyện trên đây.  Tiền của chỉ trở nên đáng ghét khi ta quá tham lam thu tích nó mà quên đi bổn phận chia sẻ với anh em, như người giàu có xử tệ với Ladarô nghèo khó.  Tiền của chỉ trở nên án phạt khi ta quá ham mê nó mà từ bỏ Thiên Chúa, như Giuđa bán Thầy vì mê 30 đồng bạc.  Tiền của chỉ trở nên cạm bẫy khi ta quá bám víu vào nó mà không còn tin cậy nơi Thiên Chúa quan phòng, như người phú hộ ham hưởng khoái lạc không kịp ăn năn.

Vì thế Đức Giêsu thật có lý khi cấm chúng ta không được làm tôi tiền của.  Người còn khuyên chúng ta đừng lo lắng về “của ăn, áo mặc.”  Động từ “lo lắng” được lập đi lập lại 6 lần, chứng tỏ tính cấp bách phải từ bỏ mọi lo âu thái quá, vì cả cuộc sống chúng ta đều ở trước mặt Chúa Cha, Đấng biết rõ mọi thứ chúng ta cần.

Nói như thế, không phải là Người cổ vũ cho sự lười biếng ỷ lại, hay sự vô tâm thụ động, không làm gì để Chúa làm tất cả.  Người khuyên chúng ta đừng lo lắng, chứ không cản chúng ta lo liệu.  Lo lắng vì không tin tưởng vào Thiên Chúa quan phòng.  Mọi lo lắng đều liên hệ đến tương lai, mà tương lai là điều chưa có thật.  Trái lại, lo liệu là vẫn lo làm việc hôm nay, tiên liệu cho ngày mai, nhưng luôn tin cậy phó thác nơi Chúa.

Nếu Chúa đã nói: “Anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo.  Ngày nào có cái khổ của ngày đó” (Mt 6,34) thì chúng ta phải hiểu là: Quá khứ đã qua đi rồi, hãy quên nó đi; hiện tại đang trong tầm tay, phải chu toàn nó; tương là là của Chúa, hãy phó thác cho Người.

****************
Lạy Chúa, Chúa đã dạy: “Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người trước” (Mt 6,33), xin cho chúng con trong khi bôn ba cho cuộc sống này, vẫn dành ưu tiên cho việc làm sáng danh Chúa và luôn sống theo thánh ý Người.  Amen.

Thiên Phúc
(Trích trong “Như Thầy Đã Yêu”)

Thứ Ba, 7 tháng 2, 2017

Ước nguyện đầu Xuân

Mùa xuân Đinh Dậu đang về. 

Vào thời khắc thiêng liêng chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, mỗi chúng ta đều có những ước nguyện cho bản thân và gia đình.  Dù thuộc tín ngưỡng nào, người ta cũng tin rằng, những nguyện ước từ trái tim chân thành, được thể hiện trong những giây phút khởi đầu của xuân mới sẽ thành hiện thực.  Người tín hữu công giáo tin vào tình thương của Chúa Quan phòng, và vào lời hứa của Chúa Giêsu:“Ai tin thì sẽ được, ai tìm thì sẽ thấy và ai gõ cửa thì sẽ mở cho” (Mt 7,7), nên thường cầu nguyện lúc giao thừa và đi lễ đầu năm để xin ơn lành trong năm mới.  Trong niềm phó thác vào tình thương của Chúa, với xác tín rằng Chúa là nguồn mạch mọi ân phúc, chúng ta cùng dâng lên Ngài những ước nguyện đầu xuân.

Ơn đầu tiên mà chúng ta cần cầu nguyện, đó là xin Chúa ban ơn bình an cho thế giới.  Bức tranh toàn cảnh thế giới đầu năm 2017 xem ra ảm đạm và tăm tối.  Nhân loại lo sợ trước nạn khủng bố đang rình rập từ Đông sang Tây, từ Bắc xuống Nam, từ châu Âu, châu Mỹ rồi tới châu Á.  Những cuộc bạo loạn xảy ra khắp nơi.  Chiến tranh giết chóc triền miên tại một số nước Trung Đông. Nơi một số quốc gia Hồi giáo và Ả-rập, nhng Kitô hữu là nạn nhân của các cuộc xung đột.  Để duy trì đức tin và bảo toàn mạng sống, họ phải bỏ quê hương, lên đường lánh nạn, chấp nhận bao đau thương trong hành trình tha hương vô định.  Cùng với những “nhân tai”, là hiện tượng biển đổi khí hậu, gây nên những hậu quả nghiêm trọng.  Nơi này hạn hán, nơi kia lũ lụt, nơi khác tuyết lở, làm cho cuộc sống bị đảo lộn, nhiều người phải sống cảnh màn trời chiếu đất, lâm cảnh đói khát vì mất mùa.  Thiên nhiên nổi giận trước sự tàn phá vô trách nhiệm của con người, làm cho môi trường bị ô nhiễm, rừng bị tàn phá, tài nguyên bị khai thác cạn kiệt.  Những bệnh nguy hiểm như cúm gia cầm, virút Zika, như những làn sóng lây lan nhanh, rất khó kiềm chế.  Trước tình hình thế giới bất an bất ổn này, chúng ta nguyện cầu cho những nhà lãnh đạo các quốc gia, để họ biết dựa trên những nguyên tắc căn bản, tôn trọng quyền con người và lấy hạnh phúc của người dân làm tiêu chí quan trọng cho mọi hành động cũng như mọi quyết định của đường lối chính trị.

Với lòng yêu mến quê hương, chúng ta dâng lời cầu xin Chúa cho tổ quốc và dân tộc Việt Nam được bình an.  Thế kỷ trước, đất nước thân yêu mang hình chữ “S” này đã trải qua hai cuộc chiến tranh khốc liệt.  Người dân Việt Nam khao khát hòa bình, vì họ đã trải nghiệm những hậu quả của chiến tranh.  Không ai muốn nghe tiếng súng đạn, chém giết.  Chẳng ai muốn xung đột, chia lìa.  Ngày hôm nay, tiếng bom đạn đã chấm dứt trên quê hương, nhưng dân tộc này còn nhiều đau khổ, do nghèo nàn, khó khăn về kinh tế.  Nạn tham nhũng như câu chuyện dài chưa có hồi kết, trái lại, ngày một nghiêm trọng và quy mô hơn.  Bạo lực tràn lan, gây chết chóc đau khổ cho bao gia đình.  Sự cách biệt giữa
người sống ở thành thị và nông thôn còn chênh lệch xa vời.  Thanh niên nam nữ vì mưu sinh phải rời quê hương, đánh đổi sức lực thanh xuân với đồng lương rẻ mạt nơi xứ người, giống như những nô lệ thời hiện đại.  Trong số những “công nhân xuất khẩu,” nhiều người bị bạc đãi, cư xử tệ bạc và thậm chí bị đánh đập đến tàn phế.  Những cô dâu Việt, muốn đổi đời, chấp nhận nhắm mắt đưa chân tới một tương lai vô định.  Trong số họ, một số ít tìm được hạnh phúc, phần đông còn lại phải chấp nhận thân phận hẩm hiu, tương lai tăm tối, nhiều người đã tự kết liễu đời mình.  Ở trong nước, vì lòng tham, người ta làm bất cứ điều gì đem lại lợi nhuận.  Lương tâm con người bị coi rẻ, đạo đức con người bị lãng quên.  Hậu quả là hàng giả, thực phẩm nhiễm độc tràn lan trên thị trường.  Người ta đang giết dần giết mòn một dân tộc.  Đã có những “làng ung thư” do nguồn nước bị nhiễm độc.  Chúng ta cầu xin cho đất nước được thanh bình, cho mọi người biết tôn trọng tiếng nói của lương tâm, vì lương tâm là luật của Chúa in vào tâm hồn con người.  Khi sống theo lương tâm, người ta không dám làm điều xấu, cuộc sống sẽ an bình tốt đẹp.

Xuân sang là lúc sum họp gia đình.  Chúng ta cầu nguyện cho các gia đình được bền vững và thực sự là tổ ấm yêu thương.  Vì gia đình là nền tảng của xã hội và của Giáo Hội, nên nếu gia đình vững vàng, thì xã hội vững vàng, Giáo Hội phát triển.  Người Việt Nam vẫn tự hào vì có truyền thống gia đình vững chắc, trên thuận dưới hòa, kính trên những dưới.  Tuy vậy, trước cơn lốc ồn ào của nền kinh tế thị trường và hiện tượng toàn cầu hóa, truyền thống ấy đang bị lung lay.  Tỷ lệ ly dị ngày càng tăng, ngay cả giữa những người công giáo.  Những vấn đề liên quan đến gia đình như bạo lực, phá thai, sống chung không tổ chức đám cưới và không có bí tích hôn nhân đang là những ưu tư trăn trở của những người có trách nhiệm trong Giáo Hội cũng như các bậc phụ huynh.  Hội đồng Giám mục Việt Nam đã chọn định hướng mục vụ năm 2017 này là chuẩn bị các bạn trẻ bước vào đời sống hôn nhân.  Đây là trách nhiệm chung của mọi người.  Chúng ta cầu xin cho các bạn trẻ ý thức tầm quan trọng của hôn nhân, chăm lo học giáo lý, xây dựng gia đình trên nền tảng đức tin và nhờ đó, hôn nhân của họ hạnh phúc và bền vững.

Trước thềm năm mới, chúng ta cầu nguyện cho mọi tín hữu vững vàng trong đức tin.  Giữa cơn lốc hưởng thụ của xã hội hiện đại, nhiều người chọn lựa xây dựng lý tưởng đời mình trên những tiêu chuẩn vật chất chóng qua.  Họ như những người xây nhà trên cát, hào nhoáng bề ngoài nhưng thiếu nền tảng bền vững lâu dài.  Họ dễ dàng đánh đổi đức tin để chọn một nghề nghiệp, một mối tình, hay một lối sống không phù hợp với giáo huấn công giáo.  Nhiều người tin Chúa, nhưng vẫn có những thực hành trái nghịch đức tin.  Họ viện cớ “có thờ có thiêng, có kiêng có lành,” tạo thành một mớ tín ngưỡng tổng hợp.  Đầu xuân mới cũng là cơ hội cho nhiều hình thức mê tín dị đoan trỗi dậy như nấm sau mưa.  Tin là chọn lựa Chúa và giáo huấn của Ngài, giữa bao những chào mời khác trong cuộc sống.  Tin cũng là gặp gỡ thân tình và cá vị với một Đấng vô hình đang hiện diện giữa chúng ta.  Tin là chấp nhận theo Chúa, mặc dù không nhìn thấy Ngài. “Phúc cho ai không thấy mà tin” (Ga 20,19), Chúa Giêsu phục sinh đã quả quyết như vậy.  Chúng ta cầu xin cho những tín hữu vững đức tin vào Thiên Chúa, mặc dù hành trình đức tin còn nhiều phiêu lưu, thử thách.
Còn biết bao ước nguyện của cá nhân mỗi người, cầu xin cho những nhu cầu thiết thực hoặc những hoàn cảnh éo le của cuộc sống, chúng ta cùng dâng lên Chúa, với niềm xác tín Chúa sẽ nhận lời chúng ta.  Chúa Giêsu đã nói: “Có người nào trong anh em, khi con mình xin cái bánh, mà lại cho nó hòn đá?  Hoặc nó xin con cá, mà lại cho nó con rắn?  Vậy nếu anh em vốn là những kẻ xấu mà còn biết cho con cái mình những của tốt lành, phương chi Cha anh em, Đấng ngự trên trời, lại không ban những của tốt lành cho những kẻ kêu xin Người sao? (Mt 7,9-11).  Lời của Chúa giúp ta tự tin dâng lên những ước nguyện, mặc dù thân phận chúng ta bất xứng, bé nhỏ nghèo hèn.  Xin Chúa nhận lời chúng con!  Amen.

GM Giuse Vũ Văn Thiên
Xuân Đinh Dậu 2017

Thứ Hai, 6 tháng 2, 2017

Quà xuân cho em



Đón xuân này tôi nhớ xuân xưa, chẳng biết bao giờ gặp lại người em gái dáng người nhỏ bé ngày thơ ấu, học chung trường, sống chung một mái nhà thân yêu từ thuở chúng tôi ở tuổi mười ba.
Thời gian trôi nhanh quá, thoáng đã 47 năm qua đi cái vèo, gặp lại nhau sau 40 năm lòng dạt dào hạnh phúc nhớ về kỷ niệm một thời mông mơ, chúng tôi mơ ước thật bình thường, một lý tưởng cao đẹp, một trời mộng mơ...nhưng cuộc đời nhiều ngã rẽ chúng con chia tay muôn vạn nẻo đường không ngày gặp lại, không lời hứa hẹn, như những cánh hồng bay trong nắng, trong sương gió bôn ba, nhưng rồi một ngày Mẹ Mân Côi lại đón chúng con về, mang chúng con xích lại gần nhau trong niềm hân hoan hội ngộ, những cánh hoa bay đi khắp bốn phương trời nay đã được bàn tạy Mẹ góp nhặt lai thành một bình hoa xinh đẹp của tuổi lục tuần, ai cũng lên chức ba nội, bà ngoại có người còn làm bà cố, thật là hạnh phúc.

Năm nay Thúy Nga tròn 5 con giáp, tuổi gà chắc cũng có đôi chút vất vả như chị gà, cuộc sống bận rộn mưu sinh là chuyện thường tình, tròn 60 là tuổi hồng đó, hãy sống vui, sống khỏe và làm những gì mình yêu thích trong khả năng và tầm với để không phải tiếc nuối khi sức khỏe không cho phép.

Em ơi ! Có bao nhiêu?
60 năm cuộc đời.
Em đã đủ rồi, từ nay mỗi ngày đều là HỒNG ÂN, là tiền lời.
Mến chúc Thúy Nga và gia đình một mùa Xuân thắm tươi, yêu đời, yêu mình. 
Món quà tặng em ngày Tết là nhớ về kỷ niệm ngày xưa, các chị em đã một thời bên nhau. Chị gửi lời thăm tất cả.
(Chị KD)

Thứ Bảy, 4 tháng 2, 2017

An Lạc, An Bình, Con trong Chúa

An Hòa, An Tĩnh, Chúa bên con.

Ngày đầu năm, đại gia đình anh chị em chúng con cùng nhau dâng lên Chúa lời tạ ơn chân thành.
Một năm qua trong dòng đời ngược xuôi, nhiều đổi thay, đôi lúc rất ngặt nghèo nhưng từng bước Chúa dẫn chúng con đi.

Xin tha thứ, bỏ quên những vô tình, lỗi lầm, thiếu sót.
Đôi trường hợp con phải nén lòng từ chối, quay lưng dù rất ngậm ngùi vì không còn cách nào khác.
Chúa ơi ! Chẳng bao giờ con muốn thế !

Chúng con kính mừng Chúa trước thềm xuân mới, dù với Chúa thời gian là vô nghĩa.
Chúa là Alpha, là Omega - Là đấng vô thủy, vô chung - Là đấng vô lượng, vô biên.
Tuy Chúa không cần lời ca tụng hay cám ơn của chúng con vì những lời đó không mang lại điều gì cho Chúa nhưng được ca tụng và cám ơn Chúa lại là một hồng ân to lớn cho chúng con. 
Chúng con chỉ làm theo điều mà trái tim chúng con mách bảo phải làm.
Chúng con cũng xin Chúa lì xì cho chúng con : Chúa mà lì xì thì nhiều lắm, lòng chúng con lại tham nên :
"...Tay con tuy nhỏ bé, bao nhiêu cũng không vừa..."

Xin Chúa lì xì cho chúng con niềm vui, bình an, hạnh phúc.
Xin cho chúng con hiểu rằng để xứng đáng được Chúa lì xì, chúng con phải là những người con ngoan : tình thương dành cho nhau, cho những người đang cần đến chúng con phải đủ đầy, cho chúng con bớt cân đong đo đếm khi sẻ chia. 

"... Nếu Chúa không gọi nắng
 thì hoa đâu nở trong vườn.
Con không tựa vào Ngài thì con như lá úa phai.
Yếu đuối trong đời sống, đời con tay trắng hư không,
Đường đi sông núi mênh mông, 
làm sao qua hết long đong ?

Đã thấy trong đời sống, thời gian trôi dạt vô tình.
Ai tin được cuộc đời, ngày mai vẫn mãi thế thôi.
Xin trao muôn đổi thay vào tay Thiên Chúa an bài.
Ngài đưa con bước hôm nay, 
còn thương con mãi tương lai..."