Thứ Ba, 21 tháng 7, 2015

Ước mơ bên khung cửa sổ

Con trai nói với tôi : Ngày mai con đi Long An. 
- Có chuyện gì không con ?  
- Có một bạn bằng tuổi con nhưng bị liệt, nhà bạn nghèo lắm mẹ, bạn gởi thư về Câu lạc bộ xin được một máy vi tính. Con đi tiền trạm đến nhà bạn xem sao ? Có người tặng 20 quyển tập cho em của bạn đang học lớp 9, con mang theo luôn.
- Vậy mẹ gởi cho em của bạn thêm hộp bánh con nhé !
Nơi mà con trai đến có một cô gái với cái tên rất dễ thương :  Phan Thị Ngọc Diễm (sinh năm 1989) là con thứ ba trong gia đình có 4 anh em. Chị lớn của Diễm chết cháy khi vừa tròn một tuổi. Hôm đó trong lúc mẹ Diễm tranh thủ mang cơm ra đồng cho chồng thì ngọn gió ác nghiệt đã cuốn tàn lửa từ đống rơm đốt đồng bay thẳng vào căn nhà tranh của đôi vợ chồng trẻ, hậu quả là đứa con gái thân yêu đã vĩnh viễn ra đi… Nỗi đau quá lớn đã cướp đi nửa linh hồn của người mẹ và mãi ba năm sau Diễm mới chào đời. Những tưởng niềm an ủi năm nào được bù đắp nhưng có lẽ số phận khắc nghiệt đã không ngừng thử
thách người phụ nữ ấy. Lúc đi khám thai bác sĩ đã chẩn đoán “phôi thai thiếu dinh dưỡng” nên đứa trẻ sau này sẽ bị khuyết tật mãi mãi…Quyết định giữ lại đứa con là cô biết mình sẽ phải đối mặt với trăm ngàn cái khổ khác nhưng bằng 
tình yêu lẫn  sự kiên cường của một người mẹ đã khiến cô bất chấp tất cả với niềm hi vọng mong manh “nó sẽ không sao”. Và một lần nữa, trái tim người mẹ như bị nghìn mũi kim đâm nát vì niềm hạnh phúc chào đón đứa con sau những tháng ngày  mang nặng, đẻ đau chưa được bao lâu đã phải chứng kiến sự phát triển “lạ kỳ” của đứa bé. Nghe ở đâu có thầy giỏi, thuốc hay là mẹ ôm Diễm đi, mặc cho mưa hay nắng, mặc cho trong túi cạn kiệt những đồng bạc cuối cùng và… mặc những trận đòn khi mẹ Diễm dám cãi lời chồng “không chịu bỏ đứa con đó đi”…
Thời gian qua đi, bé Diễm ngày nào giờ đã là cô gái 26 tuổi – độ tuổi mà nhiều người đã có việc làm ổn định hoặc có một gia đình hạnh phúc nhưng cô gái ấy chỉ biết ngày ngày làm bạn với bốn bức tường, với những suy nghĩ vượt xa ra ngoài khung cửa sổ – ước mơ mình được bay trong một thế giới diệu kỳ, thế giới mà em tạm gọi là thế giới của “đa 
phương tiện”.

Những ngày này, mẹ Diễm lại đang trị bệnh ở Bệnh viện đa khoa Hậu Nghĩa – Long An với rất nhiều chứng bệnh: thoái hóa cột sống, tiểu đường, cao máu… hậu quả của nhiều năm dài vất vả trong cuộc sống nhiều nghiệt ngã về thể xác lẫn tinh thần. Tuy nằm điều trị 
nhưng lòng cô nào được yên vì đau đáu những lo toan cho nhà cửa, chồng con, đặc biệt là đứa con gái luôn cần bàn tay chăm sóc của cô. Con bao nhiêu tuổi vẫn là con thơ của mẹ...

“Có một vị mục sư đã từng nói: bao nhiêu giác quan lành lặn (tai, mắt, mũi, miệng, tay chân), là bấy nhiêu phương tiện để chúng ta bước vào cám dỗ. Vậy đó, càng đầy đủ phương tiện, chúng ta 
càng có nhiều điều kiện để sa ngã.
Tiếp xúc với Diễm, tôi được biết nơi Diễm từng đi xa nhất là ra đến... xã, tức là cách nhà chỉ 
có vỏn vẹn 3km... Diễm bằng tuổi tôi - 26 tuổi, cái tuổi mà trong khi tôi và hàng ngàn, hàng 
triệu bạn trẻ khác được thỏa thích tung tăng trên những chuyến đi khắp dải đất Việt Nam, 
khắp các hang cùng ngõ hẻm của thế giới tươi đẹp này, thì mọi sinh hoạt của Diễm đều gói 
gọn trên một chiếc giường 2 mét vuông... Tôi tự nghĩ, đến khi nào Diễm mới được có được
cảm giác bước vào nhà ga quốc tế, bay đến một vùng đất mới, và khám phá những điều mới 
lạ, những kỳ diệu của tạo hóa.. Trong khi hàng ngàn bạn trẻ khác đang mơ, đang lập kế 
hoạch cho những chuyến đi "để đời“ của mình ở phương trời xa lạ, thì ước mơ của Diễm có 
vẻ như khiêm tốn hơn: một chiếc máy vi tính để học. Có một sự bất công không hề nhỏ, khi mà biết bao nhiêu người mặc nhiên có đặc ân được tung cánh trên con đường học tập, sống và làm việc, thì lại có những bạn đã bị tước đi đặc ân đó. 
Càng giận hơn khi có những ai hoàn toàn 
lành lặn, lại dùng cái sự lành lặn ấy như một phương tiện để làm nhiều điều sai trái gây đau khổ cho người khác.

Diễm là một cô bé thầm lặng, nhưng đằng sau sự thầm lặng ấy là một ước mơ đang 
âm ỉ cháy. Và những người như tôi – những người đang cảm thấy mình hạnh phúc vì có quá nhiều đặc ân, đang cảm thấy mình nợ cuộc 
đời này một cái gì đó, có nhiệm vụ hỗ trợ Diễm biến ước mơ thành sự thật – đó chính là kết nối những tấm lòng xích lại gần hơn những trái tim đang khát cháy những ước mơ...“


Mọi sự quan tâm, chia sẻ xin liên hệ:
Em: Phan Thị Ngọc Diễm.
Số nhà: 389 - Ấp An Thạnh – Xã An Ninh Tây – Huyện Đức Hòa – Tỉnh Long An.
Hoặc thông qua chúng tôi:

1/Huỳnh Thanh Thảo – Người sáng lập CLB San Sẻ Yêu Thương.
Số điện thoại: 0906801614.
Mã TK ATM: 0106253373 – Ngân Hàng Đông Á – Chi Nhánh Củ Chi (Ghi chú khi gửi: “Ủng hộ nhân vật Ngọc Diễm”).

2/Nguyễn Trương Nhật Quang.
Số điện thoại: 0938046835.
Trân trọng cảm ơn!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét