Thứ Hai, 28 tháng 3, 2016

Tâm tình mừng Chúa phục sinh

Ngày tôi mới mở tiệm tóc, năm đầu tiên sống trên nước Mỹ chưa hiểu phong tục tập quán xứ người, ngày lễ Tạ Ơn mà tôi không muốn nghỉ, ham làm vì tham kiếm tiền, lúc đó một bà khách Mỹ đã giải thích cho tôi hiểu chuyện.
Bà thân mật gọi tên tôi, Kathy, "tao thích mày "và nói cho tôi hiểu ý nghĩa của ngày lễ Tạ Ơn, mọi cửa hàng đều đóng cửa nghỉ ăn mừng và quan trọng là tạ ơn Trời, tạ ơn nước Mỹ và sau cùng là tạ ơn nhau.

Ngày lễ Easter tiếng Việt là Lễ Phục Sinh, Chúa Sống lại Khải Hoàn Alleluia !!! Đồng thanh ta hát khúc hát: Chúa Đã Phục Sinh Quang Vinh, Chúa ta thương ta, Người đã hiển vinh, ngày lễ này những ai là người Công Giáo đều ăn mừng rất long trọng và kiêng việc xác nghỉ ngơi để dành thời gian đến nhà thờ tham dự Thánh Lễ, ca tụng Chúa, mừng Chúa sống lại, mầu nhiệm phục sinh, tin loài người ngày sau sống lại, niềm tin lớn nhất của người Ki Tô hữu, một bà khách Việt Nam lại dạy cho tôi biết như sau :
Ngày lễ Phục Sinh phải nghỉ, đóng cửa để Tạ Ơn Chúa về muôn vàn ơn lành phần hồn, phần xác Chúa đã thương ban cho chúng ta trong cuộc sống Để cảm tạ Chúa đã chịu chết vì tội chúng ta, ngày này : ĂN MÀY CŨNG TREO BỊ
Dù nghèo đói cũng không đi kiếm ăn ngày Chúa Nhật Phục Sinh, từ đó tôi ghi nhớ và luôn nghỉ ngơi vào các ngày đại lễ, thật ra Giáo Hội cũng dạy phải nghỉ ngày Chúa Nhật để thờ phượng Chúa, đi làm công sở cũng cho nghỉ 2 ngày cuối tuần, cho lại sức và dành thời gian bên gia đình, thăm cha mẹ, vợ chồng con cái có thòi gian cho nhau, cùng chia sẻ niềm vui nỗi buồn.
Nhiều ông chồng và bà vợ mãi làm, tham kiếm tiền không chăm sóc con cái khi chúng còn nhỏ, bỏ mặc con, vài năm sau nhìn lại con cái đã trưởng thành, chúng không cần đến gia đình vì thiếu tình yêu thương của cha mẹ, chúng hư hỏng, rơi vào tệ nạn xã hội, lúc đó thì hỡi ơi! tiền chẳng là gì, không tìm lại được mái ấm gia đình năm xưa, vợ chồng cũng thế, không dành thời gian cho nhau, chỉ biết đi làm không quan tâm người vợ, người chồng, chăm làm cũng rất tốt lành, nhưng làm vừa đủ, đừng quá mê man, kết quả có biết bao người khi có tiền phải chia tay không hạnh phúc vì tội hờ hững.

Với Chúa cũng vậy, chúng ta rất thờ ơ với Người, chỉ khi nào gặp khó khăn, hoạn nạn, ốm đau, gia đình bất hòa mới nghĩ chạy đến Chúa cầu xin, khi yên vui chẳng hề nhớ, cũng không ghé thăm Người hay đi lễ vài lần để giữ mối giao hảo, thử hỏi khi nửa đêm bịnh hoạn ta gọi Chúa, Người biết chúng ta là ai mà đáp tình, rồi đôi khi xin chưa được, cầu chưa thấy ta lại giận Chúa, lại nghỉ chơi không buồn đi lễ, không thèm xin nữa, Chúa vẫn ngồi đấy đợi chờ ta đến xin và Chúa sẽ ban ơn dù ta bất xứng, toàn xin những điều trái lẽ, xin những gì chưa cần thì phải đợi thôi, không gieo thì làm sao gặt được.
Chúa là người cha nhân từ đầy tình yêu thương, kiên nhẫn và không nóng giận, ngày lễ Phục Sinh khắp hoàn cầu đều hân hoan mừng Chúa Sống Lại, nếu không đói ăn, thiếu mặc thì chúng ta dành một ngày cho Chúa, ghé thăm Người, cũng là thêm sức mạnh cho mình, như chiếc phone hết pin cần charge để đủ mạnh nói tiếp, phone bên ta cả ngày trong túi, trong bóp, khi ngủ cũng ngay đầu giường, nửa đêm thức dậy cũng ôm phone, già trẻ lớn bé đều y vậy, các bạn cứ để ý mà xem, cả em bé một tuổi cũng biết chơi phone, ipad và im lặng một mình không phiền chung quanh.
Làm dư tiền cũng không ăn được nhiều vì sợ bịnh, cao máu, cao mỡ, cao đường, sợ đau nhức, ra đi chẳng mang theo được gì, hai bàn tay vất vả gầy dựng cả cuộc đời, cũng buông xuôi.
Trong tâm tình của tuần Thánh, bớt chút thời gian cho nhau, gọi thăm cha mẹ, vợ chồng con cái quan tâm đến nhau, chỉ một ánh mắt, một nụ cười thì ngoài trời có giông bão trong nhà vẫn ấm áp tiếng cười yêu thương.
Một chút hy sinh, một năm ít là một lần lễ Phục Sinh chúng ta đi thăm Chúa để lãnh nhận ơn Toàn Xá cho chính mình.
Mến chúc các bạn đọc bài chia sẻ này được nhiều niềm vui và hạnh phúc trong Chúa Phục Sinh.
(Chị Kim Dung - Em cám ơn chị đã gởi một tâm tinh)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét