Nhà thờ Lavang - Chị em mình dự lễ & lãnh ơn toàn xá |
Nhẹ nhàng và sâu lắng, một chút gì đó không diễn tả được bằng lời mãi thôi thúc để chúng mình có thêm được một ngày bên nhau.
Thác Dambri thật hùng vĩ. Nhiệm bị choáng không dám xuống, chị Hoa hi sinh ở lại nói chuyện với Nhiệm cho đỡ buồn. Còn lại tất cả kéo nhau xuống nhìn ngắm một kỳ công tuyệt tác, bàn tay sáng tạo của Chúa đó. Dù đã có máy nhưng chúng em vẫn gọi thợ chụp hình, trước là đễ mỗi người có hình mang về nhà kỷ niệm, sau cũng là để chia sẻ một chút giúp họ có thể trang trải cuộc sống. Ai cũng không cần, họ biết sống làm sao ?
Khi chúng em đi chơi, ông xã của chị đã ở nhà dọn sẵn cho mọi người một bữa ăn, dù không cao lương mỹ vị nhưng ấm áp những chân tình. Cám ơn anh.
Cám ơn Chúa đã chúc lành cho chúng con bằng ơn toàn xá, khởi đầu một ngày bên nhau.
Khi nhận được tin mời họp mặt ở Bảo Lộc, em gọi điện thoại cho Vân trưỏng miền tây :
- Vân ơi ! Vân đi được không ?
- Đi chứ ! Chị Hoa trưởng miền gọi điện cho Vân rồi, nói chuyện nhiều lắm. Chị nói với Vân là : Em ơi ! chị không có quĩ để tài trợ chuyến đi cho các em, nhưng các em hãy đến với chị nhé !
Lời nói thiết tha, tình cảm tràn đầy đến thế nên dù phải vượt đường xa khoảng 500km với chín tiếng đồng hồ ngủ chập chờn trên xe, các chị em miền tây đã lên Bảo Lộc, miền cao nguyên có khí hậu ôn hòa, có hương thơm thoang thoảng của trà và cà phê. Nhà chị Hoa xinh xắn với vườn hoa và con dốc khá cao, miền tây đã tranh thủ chụp hình khi nắng sáng mới vừa lên.
Saigon đến từ chiều hôm trước, đã có Nhiệm đón tiếp, trừ em ra thì tất cả chỉ mới biết nhà bạn lần đâù tiên. Buổi tối trên những chiếc giường đơn được kê sát lại, chị em tụi mình nằm cạnh nhau ngủ rất ngon sau mệt mỏi của một ngày.
8giờ sáng ngày 10/6/2016 xuất phát từ nhà chị Hoa, xe vòng qua nhà Nhiệm đón chị em Saigon, Bảo Lộc rồi thẳng tiến đến nhà thờ Lavang dự thánh lễ. Đây là nhà thờ được chỉ định lãnh ơn toàn xá trong năm thánh Lòng Chúa thương xót . Sau thánh lễ Cha giao lưu với các bà mẹ, nhờ Cha mà đoàn chúng mình có được giá vé ưu đãi để vào tham quan thác Dambri. Thành thật cám ơn Cha.
Giữa thiên nhiên bao la, hùng vĩ, chúng mình sinh hoạt bên nhau. Thức ăn đủ loại, ai có gì mang nấy, thật đúng là phụ nữ.
Hai bài thơ từ những ngày còn là đệ tử được chắt chiu, giữ gìn, ghi lại và đố nhau tìm ra tác giả.
Bài thơ thứ nhất có tựa đề ĂN NĂN :
Chuông dâng bánh kéo hồn về thực tại
Lại một lần chia trí nữa Chúa ơi !
Trong tâm con như thấy Chúa đang vời
Tìm kéo lại một linh hồn sa ngã.
Con tự hỏi và chán chường chi lạ
Đã bao lần hứa quyết lại buông xuôi
Khi tỉnh giấc thì mọi sự đã rồi
Nên chỉ biết khóc thầm ăn năn tội...
Bài thơ thứ hai có tên là ĐOẢN KHÚC TÌNH YÊU :
Tôi biết yêu lần đầu
Trong tình thương của Chúa
Tôi biết yêu mọi người
Trong hứng khởi ngày qua.
Tôi đi tu một chiều
Giữa muôn người xa lạ
Tôi quên đi cuộc tình
Giữa hạnh phúc bao la.
Tôi không sợ thương đau
Hôm nay hay ngày mai
Tôi chấp nhận cuộc đời
Bây giờ và mãi mãi.
Tôi theo người trọn kiếp
Dù gió lốc phong ba
Tôi yêu người tuyệt đối
Giữa lý tưởng cao xa.
Bài thơ thứ nhất chưa tìm ra tác giả. Ai là tác giả vui lòng cho chị em biết nhé !
Bài thơ thứ hai sau hơn bốn mươi năm nhưng mọi người đều đoán được. Và tác giả khi nghe đọc đã biết ngay là của mình. Đó chính là Nguyễn Thế.
Vậy là "thâm cung bí sử" từ ngày xửa ngày xưa được mang ra để chọc ghẹo, vui đùa, líu lo, ríu rít của những chị em đã già mà trong những lúc bên nhau đã quên đi tuổi tác.
Chị em Saigon - có 4 người, ít quá ! |
Sau một buổi dã ngoại vui vẻ, 14giờ30 phút tất cả chúng em có mặt ở cộng đoàn Tân Bùi. Thăm các chị và thưởng thức món tàu hủ của chị Mười. Quá ngon luôn !
Dù đến bất cứ nơi đâu, điều chúng em ước mong là được ghé thăm công đoàn của nhà mẹ. Cám ơn chị Bích, chị Mười đã đón tiếp những người em, người bạn từ bốn phương trời mà lâu rồi mới có dịp gặp lại.
Điểm dừng chân cuối cùng để chia tay là nhà chị Hoa trưởng miền.
Chị em miền Bảo Lộc |
Cơm cháy chà bông Saigon, trứng vịt miền tây, lá trà tươi và bơ Bảo Lộc được chị em mình trao gởi cho nhau. Thiệt là được ăn, được nói, được gói mang về.
18giờ30 xe đón chị em trở về miền tây sông nước, thương các chị em lại thêm một đêm không ngủ.
0giờ30 đêm hôm đó, xe đón chị em Saigon trở về thành phố, chúng em cũng có một đêm không ngủ.
Chị em miền tây sông nước |
Giữa mùa mưa, cám ơn Chúa đã cho chúng con một ngày thật đẹp trời để có thể lưu lại những tấm hình kỷ niệm. Qua hôm sau bạn gọi về cho biết Bảo Lộc mưa tầm tã.
Cám ơn Chúa đã cho chúng con ngắm nhìn một tuyệt tác của thiên nhiên, do bàn tay sáng tạo của Chúa. Trước thiên nhiên chúng con thấy mình thật là bé nhỏ, mong manh, yếu đuối chẳng khác gì một ngọn cỏ, một bông hoa trên cánh đồng, một cơn gió thoảng đủ làm nó biến đi, nơi nó mọc cũng không còn mang vết tích...
Cám ơn Chúa đã cho chúng con biết nuôi dưỡng và trân trọng những hồi ức tuổi thơ để trong bộn bề lo toan cuộc sống vẫn giữ cho nhau những tình cảm yêu thương, chân thành.
Điều quan trọng nhất là Chúa đã cho chúng con luôn biết sống một tâm tình tạ ơn như lời kinh của Năm thánh Lòng Thương Xót : ... Nếu con nhận ra đó là hồng ân của Thiên Chúa...
Xin chuyển lời thăm đến các chị em vì hoàn cảnh gia đình, vì đau bệnh đã không thể đi được nhưng các chị đã gởi cho chúng em những tâm tình và lời cầu nguyện bình an.
Cám ơn các chị em Bảo Lộc đã tổ chức một buổi họp mặt dã ngoại hết sức là chu đáo.
Cám ơn các chị em miền tây sông nước, miền Saigon đã sắp xếp việc gia đình, không ngại đường xa để đáp lại lời mời thân thương của Bảo Lộc.
TN xin nhận lời ký gửi của hai mươi ba chị em để viết lên đôi dòng cảm nghĩ này.
Một ngày bên nhau với tất cả niềm vui. Ai cũng cảm thấy mình lâng lâng, hạnh phúc. Nhất là các chị em miền Bảo Lộc.
Em xin được nhắc lại lời của chị Hoab trưởng miền trước khi ôm nhau chào tạm biệt : Buổi hop mặt đã thành công tốt đẹp, tất cả từ tấm lòng yêu thương chân thành của mọi người, chúng ta chân thành cám ơn, cám ơn nhau thiệt nhiều !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét