Thứ Bảy, 11 tháng 3, 2017

8 tháng 3 của tôi

Buổi sáng : tôi lên thăm mẹ chồng một chút. Dù đã ở riêng từ ngày mới cưới với cái tổ ấm nho nhỏ chưa đầy 20 mét vuông, Nền nhà không có tiền lót gạch, trần được lợp bằng thứ rẻ nhất là tôn fipro xi măng nóng hầm hập, tội nghiệp con tôi trưa trưa nằm võng ngước mặt lên trần nhà không laphông nên da ngày càng đen nhẻm. Khó khăn, chật vật là thế nhưng tôi vẫn có thói quen về thăm cha mẹ chồng ít nhất mỗi tháng một lần. Tôi biếu bố mẹ theo thu nhập của hai vợ chồng, nhưng vì nghèo nên chẳng được bao nhiêu. Ngày ấy, chỉ có tấm lòng là thơm thảo. Giờ tôi nghỉ hưu cũng gần 5 năm rồi, nhưng cám ơn Chúa, con tôi đi làm lương cũng kha khá, nó đưa tôi để lo cho gia đình, tôi biếu bố mẹ nhiều hơn ngày xưa.
Hôm nay 8/3 tôi về với mẹ.  Chồng con bận làm không thể đi chung, tôi nhờ Lê chở. Có quà tặng mẹ nữa đây, mẹ vui lắm.

Buổi chiều tối : họp nhau ở nhà má tôi. Giấy khai sinh của má chỉ ghi năm chứ không ghi ngày tháng nên chị em tôi chọn 8/3 là sinh nhật má. Mỗi đứa làm một món ở nhà rồi mang ra ăn chung với nhau. Nhà tôi đông chị em nên vui hơn. Năm nay má tôi tròn 80 tuổi. Buổi sáng đi ăn bún riêu ở đầu hẻm. Chị bán bún riêu là hàng xóm mấy chục năm, chị biết tụi tôi từ ngày bố má tôi mới dọn về xóm này. Chị nói với tôi : em còn mẹ, hạnh phúc quá. Chị mất mẹ rồi, mới thấy mình mất một chỗ để đi về. Chị ít học, mà nói một câu sao thấm quá chừng ! Thằng nhóc Lê ở nhà tôi có tài nấu ăn, nó nấu ăn ngon, nêm nếm rất vừa miệng, có nó tôi mạnh dạn đăng ký món miến xào cua mời mọi người. Món gì ế chứ riêng miến xào cua thì sạch sẽ, nhưng tụi nó chê cua ít quá, tôi mua cua giá đó là quá mắc. Ừ thì rút kinh nghiệm lần sau vậy. Món này ngon, nhưng chủ nhân hơi bị hao, nhưng mà hổng sao, chị hai có Quang tài trợ mờ !

Tranh thủ chạy qua nhà bạn tôi thăm Bích Du.
Cháu vẫn nằm như thế mấy tháng rồi, chân tay co quắp, không nghe, không thấy, không nuốt được. Cả tuần nay bác sĩ không tìm thấy ven để truyền dinh dưỡng. Đút ống dẫn thức ăn bằng mũi thì đau quá, rồi cũng đến một ngày... Bạn hỏi tôi giờ phải làm sao ? Tôi cũng không biết nói với bạn thế nào nữa... Chỉ biết nói thầm : Lạy Chúa con ! 

Một ngày 8/3 từ sáng đến tối cho những người thân yêu.
Quà tôi nhận được là những yêu thương từ chồng và con trai, đâu chỉ riêng ngày này, đâu cần hiện vật. Tính đi tính lại sao bây giờ nhiều ngày dành cho mình quá : nào là quốc tế phụ nữ, ngày của mẹ, sinh nhật... tội nghiệp mấy đứa con có hiếu, cần chi nhắc nhở, con cũng biết lo mà.
Tôi cảm nhận được niềm vui không phải là nhận mà còn là cho đi.
8/3 năm nay tôi có niềm vui và hạnh phúc như thế đó.

Cám ơn một món quà đặc biêt từ vợ chồng em trai, cái nhẫn bé bé xinh xinh nhưng mắc tiền, lúc nào em cũng rộng rãi, từ tâm với tất cả mọi người.
Cám ơn lời chúc chân thành của các em trai, của những người bạn thân quen, bạn nhỏ, bạn lớn... 
Tôi yêu mọi người...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét