Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

Tôi có là Giuđa không ?

TÔI CÓ LÀ GIUĐA KHÔNG?
(Mt 26:14-25 - Is 50:4-9)

Đoạn sách Isaia là bài ca thứ ba về người “Tôi Trung”,
một người tôi tớ chịu đánh đòn hành hạ,
chịu đau khổ trăm bề,
nhưng luôn được Thiên Chúa bênh đỡ che chở phù trì chúc lành
và cuối cùng được Thiên Chúa cứu thoát.

Tiên tri Isaia đã nói về Chúa Giêsu,
người tôi trung đã bị các thượng tế và kỳ mục Do Thái kết án.
Với họ, Chúa Giêsu là một người lộng ngôn, vì đã tự cho mình bằng Thiên Chúa;
Chúa Giêsu là 1 người vi phạm luật lệ, vì đã thường chữa người bệnh trong ngày Sabbath.
Họ quyết định dùng mưu bắt Chúa và giết đi, nhưng họ còn sợ dân chúng nổi loạn.
Thì đây cơ hội đã đến.
Giuđa, một môn đệ Chúa đã đi gặp các thượng tế và kỳ mục, điều đình giá cả nộp Chúa.

                             Khi nộp Chúa cho các thượng tế với giá 30 đồng bạc,
có lẽ Giuđa đã không bao giờ có ý định muốn Thầy mình phải chết khổ nhục như thế.

Nhưng tại sao Giuđa lại phản bội Thầy mình?

1. Giuđa đã thất vọng vì có thể Giuđa nghĩ Chúa quá chậm chạp
và chưa hành động tích cực đủ để khôi phục nước của Ngài.
Do đó, Giuđa muốn dùng sức mạnh thôi thúc Chúa ra tay,
để mình cũng được hưởng phú quý vinh hoa.

2. Giuđa tham tiền mê bạc.
Trong bữa tiệc tại nhà chị em Matta, Ladarô và Maria,
khi thấy cô Maria lấy dầu thơm xức chân Chúa, rồi lấy tóc mà lau,
Giuđa đã lên tiếng: “Sao không bán dầu thơm lấy ba trăm quan tiền mà cho người nghèo".
Nhưng Phúc âm nói rõ:
"Y nói thế vì y là một tên ăn cắp,
y giữ túi tiền và thường lấy đi những gì người ta bỏ vào quỹ chung” (x. Ga 12:1-6).

3. Giuđa bị Satan nhập vào.
Chúa Giêsu đã nói về Giuđa
“Chẳng phải Thầy đã chọn anh em sao,
thế mà một người trong anh em lại là quỷ” (Ga 6:70).
Rồi trong bữa ăn cuối cùng với các môn đệ,
Chúa Giêsu loan báo Giuđa phản bội.
Chúa đã chấm một miếng bánh đưa cho Giuđa.
Giuđa vừa ăn xong, quỷ liền nhập vào hắn (Ga 13:21-27).
Satan đã nhập vào Giuđa.
Hắn đi nói chuyện với các thượng tế để nộp Thầy mình (Lc 22:3).
Nghe những đoạn trên,
chúng ta vẫn thường đổ tất cả mọi trách nhiệm lên đầu Satan.
Satan có nhập vào, thì Giuđa mới bán Chúa.
Suy cho kỹ, chúng ta thấy Giuđa cũng có lỗi vì đã mở lòng mình cho Satan,
vì đã không chịu tuân giữ lời Thầy,
vì đã không sống xứng người môn đệ của Chúa.

Chúng ta không biết Giuđa đang ở đâu ?
Dù sao, thảm kịch của Giuđa là đã từ chối Chúa Giêsu là Thiên Chúa.

Hình ảnh Giuđa làm chúng ta suy nghĩ về chính chúng ta.

                          Đã bao lần chúng ta phản bội Chúa?
                          Đã bao lần chúng ta bán Chúa?
                          Đã bao lần chúng ta bỏ Chúa chạy lấy thân? . . .

Khi muốn dùng Thiên Chúa cho mục đích của chúng ta.
Khi không tin tưởng vào tình thương nhân hậu thứ tha của Thiên Chúa.
Khi không chu toàn bổn phận của một người cha, người mẹ, người vợ, người chồng, người con, 
Khi không nghe những lời khuyên bảo, cảnh giác của các người có trách nhiệm,
Khi tham lam danh lợi, tiền tài, vật chất,
Khi không yêu thương anh em,
Khi quá cậy vào tài sức của mình như các môn đệ xưa kia,
     cho dù Chúa đã nhắc nhở các ông trong bữa ăn tối.
Các ông đã quả quyết: “Dầu tất cả có vấp ngã vì Thầy, con chẳng bao giờ vấp ngã.
Dầu có phải chết, con cũng không chối Thầy” (Mt 26:31-35).

Nhưng chỉ vài giờ sau,
Giuđa nộp Chúa,
Phêrô chối Chúa,
các môn đệ khác bỏ Chúa chạy trốn.


Xin Chúa cho chúng ta thêm sức mạnh, lòng tin, cậy và mến
để chúng ta đừng phản bội Chúa,
đừng bán Chúa,
đừng trốn chạy bỏ Chúa khi chúng ta bị thử thách.

Vâng lậy Chúa “Xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ,
nhưng cứu chúng con cho khỏi sự dữ” (Mt 6:13).

Thứ năm tuần thánh
Chị Mary Phạm 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét