Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2014

Bố chồng tôi

Khi anh dẫn tôi về giới thiệu với gia đình, tôi đã không nhận được sự hài lòng của bố.
Tôi biết những điều bố không hài lòng về tôi, trong đó có hai điểm lớn nhất là : nhỏ con, không có sức khỏe, lại theo đạo Thiên Chúa. Nhưng vì anh rất cương quyết nên bố đành chấp nhận dù chẳng vui vẻ gì.
Anh giấu bố mẹ để đi học đạo với tôi, ngày lễ rửa tội và lễ cưới không có gia đình bên chồng.
Trong cảnh nghèo, vay mượn tứ lung tung tôi và anh cũng có một căn nhà nho nhỏ, tôi không phải làm dâu. Tôi hiểu nếu làm dâu, tôi sẽ làm dâu bố chồng.
Vậy nhưng bố vẫn cứ hay bắt lỗi tôi, từng chút một, khó khăn từ những điều nhỏ nhặt không đáng, đôi khi tức điên lên được, không cam lòng chịu, nhưng giáo dục đạo đức mà tôi được học từ nhỏ trong trường dòng đã ngăn tôi lại, tôi chỉ giải thích cho bố hiểu, rất lý lẽ nhưng tuyệt đối chưa bao giờ tôi dám hỗn hoặc vô phép với bố dù một tiếng.
Từ từ bố cũng nhận ra đứa con dâu mà bố mẹ đi cưới không đáng ghét như bố nghĩ.

Bố tôi kể lại : có lần bố đã đến nhà gặp riêng bố tôi, bố nói thật lòng là lúc đầu bố không ưa tôi nhưng bây giờ bố thấy tôi là một người tốt.
Bố tôi rất xúc động vì những lời nói này.
Nhưng chỉ được một thời gian, đâu lại vào đấy. Hình như khó khăn với tôi là niềm vui của bố ? Cứ hết chuyện này đến chuyện khác, mà đâu phải chỉ có mình bố, mấy đứa em chồng cũng xa lạ, lạnh lùng, bắt bẻ, xét nét tôi nhất là cô út Mỹ Phương, chỉ có Mỹ Linh là thân thiện với tôi mà thôi. Tôi là chị chồng được các em dâu thương mến, tại sao khi là chị dâu, tôi lại không thể có được tình thương như vậy ? đó là câu hỏi vẫn thường xuyên trong đầu óc tôi, tôi hiểu thiện chí không bao giờ từ một phía.
Thật sự là nhiều lúc nản không chịu được, nhưng cái thiện trong tôi vẫn vượt trội, tôi đã thắng được bản thân để không buồn giận bố, vẫn cư xử tròn bổn phận. Lo được cái gì thì lo, làm được cái gì thì làm, tôi vui với những việc làm của mình và tự an ủi : nếu tôi có con dâu, chỉ mong nó đối xử với tôi như tôi đã đối xử với gia đình chồng, tôi không dám cầu mong nhiều hơn...

Hai tháng bố nằm một chỗ, đau đớn toàn thân, sinh hoạt bình thường không còn tự chủ được nữa. Nhìn bố chỉ còn da bọc xương, tôi xót xa. May mà có Tuấn con của Mỹ Linh, là con trai mà nó chăm ông ngoại cực kỳ nhẹ nhàng, ân cần, kỹ lưỡng và sạch sẽ, nó còn hay nói chuyện tếu táo cho ông vui. Nó kể những ngày cuối cùng bố đau lắm, nó chọc bố:
- Nếu cháu làm ông đau thì cháu ra khách sạn kiếm mấy cô chân dài vào cho ông nhé ! Mấy cô đó nhẹ nhàng lắm ông ạ, chỉ chịu khó tốn tiền chút thôi.
Hoặc :
- Cháu chăm ông thế này, ông có "bo" cho cháu không ?
Những khi nó đùa như thế, bố vui và cười, quên cái đau được một chút.

Những ngày cuối, tôi lên thăm bố nhiều lần hơn, nghe lời em dâu, tôi tìm ảnh Phật Di Đà treo ở đầu giường bố nằm, ảnh Phật từ bi đưa bàn tay cho bố nắm lấy. Tôi nói với bố :
- Con không bao giờ hờn giận hay ghét bố đâu, bố ơi !
Khi bố còn sống, mẹ nói : bố khó tính quá làm mẹ nản lòng, bố không thương mẹ.
Chồng tôi và các em thì nói : bố không thương các con.
Nhưng đó là chuyện của bố. Tôi nói với con trai tôi : dù ông nội như thế nào đi nữa thì mẹ vẫn cứ mang đến cho ông nội chút niềm vui cuối đời con à ! Tôi thấy ánh mắt con nhìn tôi thấu hiểu và tôi chỉ cần như thế, tôi muốn mỗi hành vi, cách ứng xử của mình là bài học cho con.

Những chỉ vàng được bố dành dụm, tằn tiện suốt đời mới có, vào những giây phút cuối đời bố đưa chọ mẹ. Bố nói : bà cầm lấy để lo hậu sự cho tôi.
Tội nghiệp quá, trong con người tưởng chừng khô khan, khó tính như bố vẫn đầy lòng tự trọng và một chút yêu thương.

Buổi sáng ngày 15 tháng 10 năm 2014.
Tuấn gọi điện thoại báo tin bố mất. Tôi không mong đợi tin này nhưng thực sự đó là một sự giải thoát cho bố. 
Đám tang buồn tẻ, hiu quạnh, không một giọt nước mắt.
Tự nhiên tôi thấy thương bố và xót xa. Tôi dành cho bố những giọt nước mắt lặng lẽ của riêng tôi. Tôi mong mẹ và các em bỏ qua tất cả để thương bố nhiều hơn, dù sao đi nữa bố cũng đâu đến nỗi...

Về thế giới bên kia, chắc chắn bố hiểu rõ tôi hơn, bố biết tôi đối với bố mẹ như thế nào. Bố sẽ không còn khó chịu, bực bội với đứa con dâu này nữa. Bố sẽ nói với bố tôi lời nào nhỉ ? Tôi tin khi nghe những lời bố nói về tôi, bố tôi sẽ vui và sẽ cười thật tươi. Tôi tin như thế...







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét