Nếu 4 Sách Phúc Âm đều
có Bài Tường Thuật về cuộc Thương Khó của Chúa Giê-su thì Bài Tường Thuật về
cuộc Thương Khó trong Tin Mừng Mát-thêu (26,14 - 27,66) là Bài Tường Thuật đầy
đủ và gây xúc cảm nhất. Vì thế mà Giáo Hội cho chúng ta đọc Bài Tường Thuật ấy
ngay đầu Tuần Thánh. Với tâm tình kính tôn, yêu mến và cảm tạ chúng ta hãy
chiêm ngắm chân dung tuyệt đẹp của Con Thiên Chúa làm người và chịu đau khổ để
cứu chuộc chúng ta và toàn thể nhân loại.
Dung mạo Chúa Giêsu có những nét đáng chúng ta ghi nhận trong tâm trí như sau :
- Một là Chúa Giê-su
là Đấng Mê-si-a bị bán rẻ cho kẻ thù, bởi một trong mười hai môn đệ là
Giu-đa Ít-ca-ri-ốt. Tại sao Giu-đa lại bán Thày mình lấy một số tiền còm như
thế? Có người cho rằng vì hắn tham tiền! Có người cho rằng không phải là vì
Giu-đa tham tiền mà vì ý đồ chính trị. Có người cho rằng vì Giu-đa vừa tham
tiền vừa có ý đồ chính trị. Ý đồ chính trị làm động cơ cho việc Giu-đa bán Thày
là: Giu-đa đã chứng kiến quyền năng của Đức Giêsu và tin rằng Thày mình đúng là
Đấng phải đến để thiết lập Vương Quốc của Thiên Chúa. Nhưng Giu-đa không đủ
kiên nhẫn chờ đợi ngày Thiên Chúa ra tay và nhất là không chấp nhận con đường
cứu thế của Đức Giê-su là con đường đau khổ. Con đường mà Giu-đa muốn Đức
Giê-su theo là con đường vinh quang tức chiến thắng bằng bạo lực. Thấy Đức
Giê-su cứ “dùng dằng” và “vô tư” trước âm mưu của kẻ thù, Giu-đa tìm cách đẩy
Đức Giê-su vào chân tường để cưỡng ép Người dùng quyền năng và vũ lực mà làm
cho thiên hạ phải bái phục. Giu-đa bị cám dỗ y như chính Đức Giê-su đã từng bị
Xa-tan cám dỗ trong hoang địa. Nhưng Đức Giê-su đã chiến thắng Xa-tan và cám dỗ
của nó, còn Giu-đa thì đã thất bại và
nghe theo nó. Đức Giê-su chọn là Mê-si-a tự hạ, tự hủy, khiêm cung và tự hiến,
còn Giu-đa thì đã không chấp nhận điều ấy.
- Hai là trong bữa ăn
cuối cùng của Thày trước lễ Vượt Qua năm 33, Chúa Giê-su là Đấng hết mực yêu
thương chăm sóc các môn đệ bằng viêc lập Bí Tích Thánh Thể là Hiến Tế Tình
Yêu và các Thừa Tác Viên có chức thánh để các ngài lặp lại Hiến Tế ấy : “Anh
em cầm lấy mà ăn, đây là mình Thày; Tất cả anh em hãy uống chén này, vì đây là
máu Thày…Anh em hãy làm việc này mà tưởng nhớ đến Thầy.”
- Ba là trong vườn Cây
Dầu Chúa Giê-su đã phải chịu nỗi cô đơn tột cùng trước viễn cảnh cuộc
Thương Khó. Kể cả ba môn đệ thân tín nhất là Phê-rô, Gio-an và Gia-cô-bê, cũng
không chia sẻ được những gì chứa chất trong tâm hồn Người và những gì đang chờ
đợi Người ở phía trước. Nhưng Chúa Giê-su đã tỏ ra rất dũng cảm và tuyệt đối
vâng phục Thánh Ý của Cha: ”Lạy Cha, nếu con cứ phải uống chén này mà
không sao tránh khỏi,, thì xin vâng ý Cha”. Tại đây chúng ta còn khám phá
Chúa Giê-su là Đấng bị rình bắt, như một tên bất lương; đồng thời bị
phản bội bằng một cái hôn gỉa hình mang tính “chỉ điểm” của Giu-đa! Cũng
tại đây chúng ta còn khám phá Chúa Giê-su có tấm lòng hiền lành, dịu dàng, ưa
chuộng hòa bình và chủ trương bất bạo động: “Hãy xỏ gươm vào vỏ...”
- Bốn là Chúa Giê-su
là Đấng đã bị chối bỏ bởi một trong bốn môn đệ đầu tiên và hết sức thân
cận là Phê-rô, Tông đồ Trưởng của Nhóm Mười Hai. Phê-rô đã được Đức Giê-su ưu ái cách đặc biệt khi được chứng
kiến những giây phút rất riêng tư và bí
mật của Thày (trên Núi Ta-bo, trong Vườn Cây Dầu). Tại sao Phê-rô lại chối bỏ
Thày mình một cách quá dễ dàng như thế? Chỉ có một lý do: Phê-rô là một kẻ nhát
gan! Mới trước đó không lâu, chính Phê-rô còn khăng khăng quả quyết với Thày:
“Dầu tất cả có vấp ngã đi chăng nữa, thì con cũng nhất định là không?”
Nhưng chỉ mấy giờ sau thì Phê-rô đã chối phăng mối liên hệ của mình với Thày
khi bị hai đứa tớ gái và gia nhân nhà thượng tế hạch hỏi. Ba lần bị hỏi là ba
lần chối thẳng thừng: “Tôi chẳng biết, chẳng hiểu cô muốn nói gì! Tôi thề là
không có biết người mà các ông nói đó!”
- Năm là sau khi bị
Phê-rô chối, Chúa Giê-su còn bị các môn đệ khác bỏ rơi. Giu-đa đã bán
Chúa. Phê-rô đã chối Chúa. Còn các môn đệ khác thì cũng chẳng hơn gì. Trừ Gio-an có mặt dưới chân thập giá (theo Tin
Mừng Gio-an) thì tất cả các môn đệ khác đều đã cao chạy xa bay và trốn biệt tăm
biệt tích vì sợ hãi. Họ cũng nhát sợ như Phê-rô! Thế mà trước đó họ cũng thề
thốt với Thầy như Phê-rô vậy.
- Sáu là tại dinh
thượng tế Cai-pha, Chúa Giê-su là nạn nhân của những âm mưu đen tối và
hèn hạ của giới hữu trách Đền Thờ Giê-ru-sa-lem và Do-thái giáo của người
Ít-ra-en: Họ là các thượng tế, kinh sư
và kỳ mục của dân, tức là giới lãnh đạo cao cấp của Đền Thờ. Họ tìm mọi
cách (kể cả vu oan, chứng dối) để loại trừ Người, chỉ vì Người không đi theo
họ, không phục vụ quyền lợi của họ và làm giảm uy tín của họ. Tại dinh tổng
trấn Phi-la-tô là đại diện của chính quyền đế quốc Ro-ma đô hộ, Chúa Giê-su là
nạn nhân của viên tổng trấn vừa nhát gan vừa tham quyền cố vị, khi ông ta nhắm
mắt làm ngơ trước người vô tội bị oan và đồng lõa với giới lãnh đạo Do-thái
giáo, để khử trừ vị thiên sai và ngôn sứ vô tội.
- Bảy là Chúa Giê-su
là Đấng bị đóng đinh và treo trên cây
Thập giá trên ngọn đồi Gol-go-tha, nơi hành quyết những tên tội phạm hình
sự. Ở đây trước khi nhắm mắt lìa đời Chúa Giê-su còn bị nhạo báng, sỉ vả và
thách thức! Nhưng chính ở trên Cây Gỗ này mà Tình Yêu Cứu Chuộc của Thiên Chúa
đã được thể hiện một cách mãnh liệt và huy hoàng nhất!
- Sứ điệp đầu tiên là
chúng ta hãy đón nhận và tôn vinh Tình
Yêu vô bờ bến của Chúa Giê-su, Con Thiên Chúa và là Thiên Chúa làm người,
đã chịu nạn chịu chết để cứu chuộc nhân loại. Vì yêu thương và cứu độ loài
người theo ý định của Chúa Cha, nên Chúa Giê-su đã chấp nhận mọi cực hình trong
tinh thần và thể xác.
- Sứ điệp thứ hai là chúng ta hãy suy gẫm và tìm hiểu tính bí nhiệm của chương trình hay kế hoạch của Thiên Chúa. Thiên Chúa toàn năng toàn trí có thể cứu chuộc loài người bằng trăm triệu cách mà lại chọn con đường Thập giá. Thiên Chúa cực thánh đã trở thành một kẻ tội phạm đáng khinh bỉ, bị phản bội, bị đầy đọa một cách bất công….
- Sứ điệp thứ ba là
chúng ta hãy cảnh giác với sự tráo trở
của lòng dạ con người nơi chính bản thân chúng ta. Chúa Giê-su đã là nạn
nhân của sự nhát gan của các tông đồ và tổng trấn Phi-la-tô. Người cũng đã là
nạn nhân của sự xảo trá, ghen tỵ nhỏ nhen của giới lãnh đạo tôn giáo. Người còn
là nạn nhân của sự tàn ác, vũ phu của bọn lính và sự vô ơn của đám đông quần
chúng, thì chúng ta đừng quá ngây thơ mà cho rằng không ai có thể phản bội
chúng ta!
Phần đáp trả của chúng ta
Đọc/Nghe bài Thương
Khó của Tin Mừng Mát-thêu (26,14 - 27,66) chúng ta không thể không đặt cho
mình ba câu hỏi sau:
- Một là tôi có suy
nghĩ và hành động giống Giu-đa
không? Có bao giờ tôi muốn Đức Giê-su làm theo ý mình không? Có bao giờ tôi đã
cam tâm bán rẻ Đức Giê-su và Đạo Thánh của Người để lấy một chút vinh hoa, phú
quí, quyền chức, tiền bạc hay thú vui không?
- Haì là tôi có suy
nghĩ và hành động giống Phê-rô
không? Phê-rô yêu Thày thật sự và với tất cả tâm hồn và bầu nhiệt huyết. Nhưng
Phê-rô ỷ vào sức riêng mình và sợ chết. Còn tôi, tôi có ỷ sức mình, có tự cao,
tự đại, kiêu căng mà coi thường sự giòn mỏng của bản thân mình không? Tôi có sợ
bị liên lụy với Đức Giê-su không?
- Ba là tôi có suy
nghĩ và hành động giống như các môn đệ
khác của Đức Giê- su không? Tôi có
nhát đảm, có sợ bị thiệt thòi, sợ bị sa thải, sợ mất việc làm, sợ bị trù dập,
sợ bị mang tiếng là người duy tâm lạc hậu khi người ta biết tôi là người Công
giáo, là Ki-tô hữu không?
Cầu nguyện
Lạy Chúa Giê-su là
Ngôi Lời Nhập Thể, là Bánh Hằng Sống,
là Hy Lễ dâng lên Chúa Cha vì tội lỗi thế
gian và tội lỗi của con.
Xin ban cho con
Ơn nhận biết và can
đảm tuyên xưng Chúa là Ngôi Lời,
Ơn biết rao giảng,
loan truyền Chúa là Sự Thật,
Ơn biết đi theo con
đưòng của Chúa vì chỉ có Chúa là Đường,
Ơn biết thắp lên Ánh
Sáng Tin Mừng vì Chúa là Ánh Sáng,
Ơn biết chết cho mình
và sống cho Chúa vì Chúa là Sự Sống,
Ơn biết yêu Chúa và
yêu thương tha nhân vì Chúa là Tình Yêu,
Ơn biết chia sẻ niềm
vui với mọi người vì Chúa là Niềm Vui,
Ơn biết tận hiến đời
con cho Chúa vì Chúa là Của Lễ,
Ơn biết trở nên khí cụ
trao ban bình an của Chúa vì Chúa là Bình An,
Ơn biết khao khát và
ơn năng rước Thánh Thể vì Chúa là Bánh Hằng Sống.
(Phỏng theo tư tưởng của Thánh Tê-rê-xa Cal-cut-ta).
Giêrônimô Nguyễn
Văn Nội.
Sàigòn ngày 29/03/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét