Ngày 22 tháng 4 năm 2016.
Một ngày như mọi ngày , nhưng đã là sinh viên thì đó là ngày hạnh phúc nhất mà ai cũng đều mơ ước. Thế là con đã chấm dứt quãng đời sinh viên một cách chính thức bằng buổi lễ tốt nghiệp tại trường đại học Bách Khoa. Ngôi trường mà tự thân nó nói lên nhiều điều với sinh viên và với tất cả những người khác.
Chị em con và mọi người đến chung vui |
Là bạn bè từ những phương trời khác biệt |
- Dạ.
Con trả lời với tâm trạng chắc không mấy gì vui.
Cô phân công con làm việc nhà với Lê. Con lau nhà mà không chịu lau gầm bàn. Cô nhắc, con lau phân nửa. Tức quá,
cô la :
- Tại sao ăn thì đủ bữa, ngủ cũng đủ giấc mà gầm bàn thì mày lau có nửa cái ?
La thì la vậy thôi, chứ đứa nào cô cũng thương.
Khi con rời nhà để chuyển đến Văn Thánh, con nhắn tin cho cô :
Gia đình thứ hai của con ở Saigon |
Con đâu biết là cô cũng giấu con những giọt nước mắt...
Con tốt nghiệp đại học nhưng bỏ lại sau lưng những ước mơ, những dự tính đời thường.
Con chọn cho mình một hướng đi khác : Dòng Anh Em Hèn Mọn với màu áo nâu tượng trưng cho sự khó nghèo và đạm bạc.
Tính con thương người, khiêm tốn, dễ sống đời sống chung, cô mong Chúa sẽ chọn con.
Hãy mang theo hành trang là những niềm vui để bước vào cuộc đời dấn thân phục vụ.
Cô luôn nhớ và cầu nguyện cho con.
xin chuc mung tat ca .tat ca moi nguoi than thuong ...
Trả lờiXóaCam on Len, la ban hien va cung la mot trong nhung nguoi than thuong cua N day !
Trả lờiXóa