" Phúc cho ai không thấy mà tin. "
Bạn bè cũng vậy, sai một bước, làm mất lòng tin mọi việc tan thành mây khói, gian dối, không trung thành, nói chung cả về tình lẫn tiền đều trượt ngã, mất nhau trong cuộc đời, chữ tín và niềm tin rất là quan trọng, xây dựng niềm tin mất biết bao công sức và thời gian nhưng phá đổ chỉ cần vài giây phút.
Một lần bất tín là mất tất cả, một tờ giấy nõn nà, chúng ta vò nát làm sao vuốt cho thẳng lại như ban đầu, nếp nhăn còn hằn trên mảnh giấy, rạn nứt không phai dù ta muốn tha thứ và quên đi hết.
Có thể tôi là người cố chấp không biết thứ tha, không biết nhìn phía trước, đã nhiều lần lắng đọng tìm về kỷ niệm để học chữ quên, để vực lại niềm tin trong nhau, nhưng than ôi ! Lòng tin không còn, tình yêu cũng hết, người tôi mến yêu, tôi gọi là Ái Khanh và Trẫm sẽ yêu em suốt cuộc đời, nhưng xin lỗi Ái Khanh, Trẫm không cứu được em vì em mang trọng tội, luật lệ thì không ai thay đổi được, em đã phá đổ thì mình phải chia tay nhau từ đây, lòng tin đã mất, tình yêu cũng mất, chỉ còn lại trong ta chút ngậm ngùi và bao điều khó hiểu, tại sao và tại sao ?
Lòng tin thật thiêng liêng và cao quý, phát xuất từ chân thiện mỹ của mỗi con người, mong tất cả chúng ta có được niềm tin vào chính bản thân mình, mang niềm tin đến cho gia đình, bạn bè và con tim sẽ vui trở lại khi ta vững niềm tin.
Tặng em đôi dòng tâm sự ...
(Chị PK)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét