Thứ Ba, 30 tháng 12, 2014

Nhớ bạn

                                                                  

Có bao gi ch nghĩ giáng sinh đó s là giáng sinh cui cùng ?
Bui sáng hôm đó khi bước chân ra khi nhà là ch s không còn tr li ln na ?
Và chắc chắn một điều là không bao giờ chị biết rằng thánh lễ hôm đó là thánh lễ sau cùng trong cuộc đời chị...

Hôm đó là ngày 30 tháng 12 năm 2003.
Tôi đang làm công việc nhà thì chuông điện thoại reo, đầu dây bên kia là giọng của Len, bạn tôi. Khi lấy chồng thì Len và Tuyết Nga là v ca hai anh em rut. Ch Tuyết Nga là ch, Len bn tôi là em. Len là bn tôi ngày xư Dalat, ch Tuyết Nga là bn tôi  Saigon, gi hai người by li chung mt gia đình ln, trái đt tht tròn. 

Trong đin thoi ging Len nghn ngào: - ”Thúy Nga ơi ! ch Tuyết Nga đi l sáng, trên đường đi b v nhà , ch đi sát l mà cũng b Honda đng phi, người ta ch ch vào bnh viBo Lc mà không n nên đi  Saigon ri, Thúy Nga có rnh ghé vào vi ch chút đi”. Lng ngườvì xúc đng, tôi nu vi ba cơm cho gia đình ri đp xe vào BV Ch Ry, trước hành lang phòng cp cu tôi gp chng chị Tuyết Nga và vài người thân trong gia đình. Không khí yên lng, nng n. Tôi hi thì được biết ch hôn mê t sáng đến gi vn chưa tnh. Cô y tá cho tôi vào phòng cp cu, tht d dàng đ nhn ra dáng người bé nh ca ch đang nm bt đng trên giường vi m dây nh chng cht khp thân th , thương quá đi thôi ch bn ca tôi ngày nào…

Tôi nh ngày còn là đ t , trong phòng hc tôi vi ch ngi cnh nhau  bàn đu vì chiu cao khiêm tn ca ch và tôi suýt soát nhau . Không hiu sao tôi c  loay hoay làm đ th vic ch không tp trung đ hc bài, có l cũng có tí chút thông minh nên tôi hc bài nhanh lm, nên hai gi ở phòng hc sao mà nó lâu kinh khng, ch luôn nhtôi : sao Thuý Nga không hc bài mà c làm cái gì vy ? dù ln hơn tôi nhưng hc cùng lp 11 nên ch gi tôi bng tên. Lúc y phi tuân th trit đ gi nào vic ny nên như tôi là li k lut … biết vy mà tôi vn không th nào thay đi, chc là nhc hoài ch cũng bc lm vì làm ch mt tp trung, mỗi lần chị nhắc nhở tôi chỉ im lng, không gin di nhưng vic ta thì ta c làm, tht là đáng ghét ! Ch phi chu đng tôi sut hai năm mà không bao gi méc vi ch giáo Ngân, ch giáo Nh, bây gi nghĩ li thy ti nghip ch quá ch lúc xưa thì không h.

Sau gii phóng, cùng lên Phước Lc, ch ca ch li bên cnh tôi là bàn đu tiên trong nhà nguyn đơn sơ, vách g mà có mt do vách nhà nguyn b mi ăn nghe rào rào ghê lm. Tôi gin thì to nhưng đc kinh nh xíu hà ! Ch vn hay nhc : Thúy Nga này đkinh gì mà ch ngi bên cnh vn không nghe tiếng ? Lúc này thì tôi cãi li : em  đc có nh đâu, em đc ln mà. Ch cười cười : hng dám ln đâu, đc toàn trong c hng mà còn cãi.

Chúng tôi ra đng làm c, gieo ht lúa, trng khoai mì, đp lung trng khoai lang, trng mè, tôi nh cây mè tuy thp, thân ch nh bng ngón tay út nhưng sâu ca nó thì kinh hoàng lm : màu xanh lè, dài , có thêm my khi u ra mà chúng tôi vn gi đùa là my cái vú. Khi làm c thi thong cuc ph kiến la thì trơi kiến to kiến nh túa ra trong khong đường kính 1 mét vàng hết mt đt , ch nhìn thôi mà gai c đã ni rrn . Phước Lc nhiu vic đ làm, tuy nh người nhưng ch làm nhanh lm, ch cuc gn hếlung mà tôi thì chm chp còn hơn phân na, ch rt hay gin và nghch phá cho vui, cho quên mt nhc ca nhng bui nng chang chang ngi ngh mt ăn khoai mì lucho đ đói lòng…


Tôi vn nh có ln đang làm c thì mây đen  đâu kéo đến đen kt cả bu tri, và mưa ngay lp tc, chúng tôi vi vàng chy đến cái chòi lá gn đó đ trú , khong được 10 phút, cht nhìn lên cây đòn ngang thy toàn là thn ln, không biếở đâu chúng đu kín c cây đòn ước tính c trăm con, chc chúng cũng trú mưnhư mình,  kinh hoàng quá, tôi nhy ra khi chòi, thà ngi dưới mưa còn hơn. Ch dlm, ch s con gì, thy tôi run lập cập vì mưa và còn vì sợ thằn lằn, ch còn cười hc hc na ch ! Lúc đó nghe giọng cười của chị, tôi ghét lắm vì quá trời thắn lằn thế kia,ai mà chả sợ.  


Sau này khi bước vào đi và liên lc được vi nhau, tôi hay lên Bo Lc chơi, lần nào Nhiệm cũng chở tôi ghé thăm gia đình anh ch, những lần gặp nhau như vậy anh chị vui lm và cũng đôi ln ch viết thư cho tôi (nhng lá thư đó vn được tôi ct gi đến bây gi, tôi có thói quen tt là gi tt c thư t hình nh ca mi người gi cho mình) ch luôn bo rng dù nghèo nhưng ch luôn hnh phúc vì có người chng hin lành, thương yêu, và nhng đúa con ngoan ngoãn…tôi cm nhđược hnh phúc tht ngt ngào qua li k ca ch.
************
Vy đó… mà cũng đã hơn 10 năm ch đi xa, thi gian sao nhanh quá đi…
Cuc sng thì vn luôn có nhng li r bt ng và tht ngt nghèo, môt thi gian sau đó anh có người bn đi khác, cuc sng khó khăn phi bán đi ngôi nhà hnh phúc đ lvn làm ăn. Các con anh vic hc d dang, riêng cháu út thì đang trong vào lao lý....,  lúc ch mt cháu mi hơn 10 tui, cái tui như cây con yết gia cuc đi thiếu người dn dt thương yêu. Tôi không trách cháu vì tôi đã là mẹ, con mình chăm bẵm, dạy dỗ thế này đôi khi còn chẳng nên người huống gì là cháu !

Cuộc tình sau của chồng chị cũng chẳng suông sẻ với thời gian, anh đi nơi khác làm ăn, hiếm hoi mới có đôi lần điện thoại cho tôi nhưng rất vội vàng. Tôi biết anh mang nhiều mặc cảm. Buồn làm sao trước sự đổ vỡ, tan nát một gia đình, mà đó lại là gia đình của bạn tôi ! Thương chị, tôi không nỡ trách anh dù ch mt thoáng qua, sự việc xong rồi có trách cũng chỉ thế thôi. Tôi ch ước gì ch đng đi xa , ước gì anh đng buc sang li khác thì chkhông có ngày hôm nay…như thế


Cuc sng không phi  như  chuyn c tích đ  luôn có mt kết thúc tt đp, ranh gigia cái tt và cái xu tht là mong manh. Tôi v Bo Lc nhiều lần nữa, lần nào cũng gp li nhng người bn cthi niên thiếu : Ch Dâng, Nhim, Đài, Thế, c Len na, bui ti bên nhau ngi trò chuyện, chúng tôi luôn nhc đến ch vi tt c nhng ni nim…

Lâu lm ri không còn căn nhà cCh đ chúng tôi cùng ghé thăm. 

Tôi vẫn mong cháu Út sớm được trở về với cuộc sống tự do và c gng vượt qua khúc quanh cuc đi để làm li t đu dù chng phi d dàng gì. 
Có phi Ch cũng rất mong điu đó không Tuyết Nga ?
                                             
Kỷ niệm ngày chị mất : 30/12/2003
Mến nh tng ch Tuyết Nga và các ch Phước Lc ngày xưa.
Xin các ch, các bn cu nguyn cho linh hn M.Goretti.
                                                               
CMC M.Goretti  Tuyết Nga : đứng  giữa Đỗ Liên và Thu Hương.
Hàng đứng thứ hai đếm từ dưới lên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét