Chỉ có vệt thâm được phủ bằng lớp màu da biết một bí mật giấu trong nụ cười người con gái.
Người con gái ấy, đêm qua, đã khóc 1 mình.
-|-
Người con gái tai nhét headphone, vai đeo balô, chân giày sandal, quần jean, áo pull tóc cột cao, bước theo nhịp bài “fly me to the polaris” khi trời lất phất những giọt mưa cuối thu lạnh buốt đôi tay. Khách bộ hành nhìn người con gái như sắc vàng trong chuỗi cầu vồng ùa về khi mưa tạnh, lòng cũng ngân lên một nốt vút cao nồng ấm.
Vậy mà cái vẻ trẻ con hạnh phúc ấy vẫn không đánh lừa được những giọt nước của trời. Nước của trời không mặn, chỉ có nước chảy ra từ đôi mắt mới đủ làm đôi môi chợt run bần bật.
Người con gái ấy, trong mưa, đã khóc 1 mình.
-|-
Người con gái mái tóc dài buông xoã, trên đầu chỉ điểm một chiếc kẹp mái màu đen mộc mạc nằm lẫn màu tóc. Chân đi giày cao gót, chiếc váy hoa dài chấm gối bay nhè nhẹ trong làn gió mùa thu. Người con gái bước qua những con đường một cách thờ ơ, lạnh lùng và cao ngạo như một nữ hoàng. Cái vẻ dịu dàng trên khuôn mặt vẫn không che nổi đôi mắt màu đen tuyền không cảm xúc.
Người con gái gặp một người con gái khác đang oà khóc nức nở giữa đám đông. Người đi qua nối tiếp người ngược về . Chỉ có người con gái đứng nhìn, và hỏi 1 câu thật nhạt nhẽo với người con trai duy nhất ở cạnh người con gái đang khóc: “Cô ấy có sao không?” “Cảm ơn. Tôi nghĩ là sẽ ổn cả thôi. Tôi sẽ lo cho cô ấy.” Người con gái từ biệt rồi quay lưng bước đi. Sẽ chẳng có gì vô duyên hơn nếu tiếp tục ở lại.
Người con gái ấy, bước đi…
Trong tim, người con gái ấy đã khóc 1 mình.
P.S: Tặng những người con gái khóc-1-mình.
P/S: Đừng hỏi tại sao người con gái khóc 1 mình, hãy hỏi tại sao người con gái PHẢI khóc 1 mình =)?
Nguyễn thành Lê
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét