Bin cũng học giỏi giáo lý nữa, hè vừa qua Bin được Cha thưởng cho một suất đi Dalat 5 ngày không phải đóng tiền, thích thật !
Mẹ Bin có xe bán bánh mì thịt và xôi mặn ở đầu hẽm, vừa bán vừa trông nhà. Đến gần trưa thì dù hết hay còn cũng phải dọn vào nhà để nấu cơm. Bây giờ không cần ra ngõ cũng có thể mua được thức ăn, người ta bán hàng nhiều vô kể, vì thế mẹ Bin bán chậm lắm dù rằng thịt, gan để làm paté đều vào siêu thị mua của công ty Vissan bởi ở đây thực phẩm an toàn hơn.
Thương mẹ nên một tuần được học buổi sáng vài ngày là Bin tranh thủ giới thiệu sản phẩm bánh mì và xôi mặn cho các bạn. Bin kể mỗi lần ra chơi là Bin đều phải cầm giấy và viết chạy theo từng bạn để hỏi ngày mai bạn ăn gì Bin mua mang vào cho. Bạn thì ăn xôi mặn không chà bông nhưng thích trứng cút, bạn thì không lấy lạp xưởng, bạn thì nhiều ớt một chút, bạn thì ít đồ chua thôi, mỗi bạn mỗi ý nên Bin phải ghi cho thật rõ ràng để vui lòng khách hàng. Giờ chơi học sinh như bầy thỏ tung tăng mỗi đứa một hướng. Ghi xong được mười mấy phần cho mẹ thì Bin mới vào chơi với các bạn, chơi được một tí thôi là chuông báo đến giờ học tiếp rồi.
Mẹ Bin thương con không được chơi thì Bin nói dễ thương lắm : không sao đâu mẹ, con đi học giáo lý Cha dặn là phải biết hy sinh...
Ăn hoài một hai thứ ai mà không ngán, huống gì Bin là trẻ con. Nhưng Bin nói : nếu con ăn món khác, bạn thấy ngon nhờ con mua thì làm sao mẹ bán được hàng, nên dù ngán cỡ nào con cũng phải cố gắng ăn bánh mì và xôi mặn thôi.
Mẹ Bin nghe thế dù cực cỡ nào cũng thấy vui.
Bin ơi ! Bin cứ học giỏi và ngoan hoài nghe Bin !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét