Chủ Nhật, 22 tháng 12, 2013

Gửi một chút yêu thương

Hình như cứ đến hẹn lại lên. Trung thu , Giáng sinh, Tết, hoặc có khi chẳng đúng thời điểm nào cả nhưng chỉ vì bỗng dưng lòng thao thức muốn đi. Từ Nhi đồng 2 qua Nhi đồng 1. Từ  khoa phỏng, khoa ngoại đến khoa thận. Toàn là người nghèo, con bị bệnh nặng. sao đa số bệnh nặng lại rơi vào nhà nghèo vậy không biết ? Các bệnh nhi mà chị em tôi gặp (trừ khoa phỏng) cháu nào cũng dễ thương, cháu nào cũng đôi mắt trong veo, khuôn mặt hồn nhiên ngây thơ. Khi người nhà bệnh nhi được gọi lên để nhận một chút yêu thương (cho tôi được gọi phong bì trao tặng bằng danh từ ấy), tôi cứ xót xa bởi cái dáng cha mẹ nào cũng khắc khổ, trĩu nặng nhiều nỗi lo âu . Các cháu đi theo có cháu gái trắng trẻo, xinh xắn , khuôn mặt như trăng rằm, mới nhìn không ai biết ngày mai cháu phải chuyển qua bệnh viện ung bướu để điều trị, vừa phát hiện ra thì đã ở giai đoạn hai rồi. Có cháu cười thật vui khi nhận quà nhưng mẹ lại bật khóc vì cảm động và cả vì lo lắng nữa, đến nỗi cô y tá phải rầy : em đã dặn rồi, chị đừng có khóc, chị khóc làm con biết bệnh của nó nặng, nó sợ tội nghiệp . Nhớ mua sữa cho con uống bồi dưỡng nha ! Nghe vậy mẹ vội vàng đưa tay áo quẹt nước mắt . Tôi và các em tôi cũng cố kìm những xúc động. Có cháu mới mấy tuổi đã phải chọn bệnh viện là nhà, chạy thận mấy năm rồi, gầy ốm, xanh xao. Cả gia đình khánh kiệt vì bệnh của  con.

Vào khoa phỏng thì các cháu quá sức tội nghiệp vì đau đớn. Thật sự tôi và các em mình khi đến thăm đã không dám nhìn thẳng vào những nỗi đau ấy. Quả là quá sức chịu đựng Chúa ơi ! Có cháu bé ba tuổi bị té ngữa vào nồi nước sôi mẹ vừa nhắc từ trên bếp xuống làm lột hết da lưng, cháu nằm sấp như vậy là hai tháng rồi, vậy mà gan lắm, những ngày đầu thay băng đau quá mới khóc lớn, sau đó chỉ rên ư ử thôi. Các bác sĩ và y tá thấy cháu dễ thương vậy nên thương lắm ! Có cháu đã nằm ở khoa sáu tháng nay. Y tá nói đây là bệnh nhi nằm lâu nhất và chắc là tiếp tục phải điều trị một thời gian dài nữa. Cháu bị băng bó toàn thân kể cả khuôn mặt, chỉ trừ đôi mắt là không phải băng. Hỏi ba cháu sao lại để con ra nông nỗi này thì được trả lời : vợ em ngoại tình với chồng người ta chị ạ . Em và vợ thằng kia đã cảnh cáo nhiều lần rồi mà nó vẫn không nghe. Cuối cùng vợ thằng kia đánh ghen bằng cách tạt acid vào con em. Ôi quá nhẫn tâm và vô cùng độc ác ! Một bé gái chưa được 10 tuổi đã phải hứng chịu trận đòn ghen thay cho mẹ nó. Đau thế này có lẽ chết còn nhẹ nhàng hơn. 

Khi các em tôi trao một chút yêu thương cho các cháu cũng có vài trường hợp cha mẹ các cháu không nhận xin nhường lại cho những cháu nặng hơn. Thương lắm ! tôi chỉ có thể dùng hai từ như vậy để diễn tả mà thôi.

Có khi các em tôi đến trung tâm nuôi trẻ em mồ côi khuyết tật. Đã mồ côi mà còn khuyết tật nữa thì thương biết chừng nào ! Thương nhất là các cháu bị úng não và bại liệt. Các cháu đã bị bỏ rơi ngay từ lúc mới chào đời và được bệnh viện đưa vào đây. Thân thể các cháu bé hẳn so với cái đầu quá bự. Tay chân chằng chịt những dây gắn kim tiêm. Chỉ có đôi mắt là biết nói. Cô bảo mẫu đang đút ăn cho từng cháu. Tôi thấy có một thanh niên nước ngoài đang phụ với các cô chăm sóc các cháu, chàng thanh niên này cứ hai ngày cuối tuần là lại vào đây để chia sẻ yêu thương như thế . Em tôi ẵm một cháu bị liệt vào lòng, cháu lại còn bị mù nữa chứ ! Khi được ẵm cháu thích lắm, cứ đeo cứng không chịu rời, phải dỗ dành mãi và gỡ nhẹ nhàng cháu mới chịu nằm xuống. Có nhiều cháu ngớ ngẩn nhưng hiếu động, thấy được quà thì thích thú ôm chị em chúng tôi hôn chùn chụt, hôn rất mạnh. Ôi những nụ hôn trẻ thơ...!
Còn biết bao cảnh đời khốn khó, thương tâm...


Hơn 2000 năm trước Chúa đã không chọn nơi giàu sang để sinh ra. Hay những nơi giàu sang họ đã không thèm chọn Chúa ? Trên con đường về quê xa thăm thẳm có một đôi bạn, họ đang rất cần một chỗ trọ vì trời đã tối, người phụ nữ lại sắp sinh. Nhưng đôi bạn đã bị tất cả chối từ. Cuối cùng chỉ có Belem, một hang đá tối tăm, ẩm thấp, lạnh lẽo và hôi hám đã đón nhận Người. Chỉ có các mục đồng, các con vật quì chung quanh thở hơi ấm cho Người bớt lạnh giá đêm đông.

Xin cho chúng con biết nhìn thấy Chúa trong những người nghèo hèn cơ cực, biết chia sẻ với Người một chút hơi ấm thương yêu. Để chúng con được cùng với thiên thần hát lời chúc tụng :
Vinh danh Thiên Chúa trên trời
Bình an dưới thế cho người thiện tâm.


Lạy Chúa ! 
Giữa giá rét mùa đông,
xin cho con gặp Chúa.
Giữa những long đong
và bấp bênh của phận người,
xin cho con gần Chúa.
Giữa cảnh nghèo khó và trơ trụi,
xin cho con thấy Chúa đi với con và hiểu con.

Lạy Chúa Giêsu bé thơ nằm trong máng cỏ,
xin cho con cảm được sự bình an của Chúa, 
ngay giữa những lo âu hàng ngày.
Xin cho con đón lấy cuộc đời con
với bao điều không như ý.
Và cuối cùng,
xin cho con dám sống như Chúa
vì Chúa đã dám sống như con.

Thương tặng các em của Chị, nhất là nhà tài trợ và ghi nhớ những lần đi .
(Lời cầu nguyện trích trong sách Rabbouni - 120 lời nguyện của bạn trẻ)




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét