Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2013

Nhật Quang

Mẹ lập gia đình ở tuổi 32, sau rất nhiều lời khuyên lẫn "hăm dọa" của em dâu . Người mà sau này mẹ bắt con gọi là "mẹ Phượng". Vì nếu không có những lời khuyên ngày ấy thì chắc không có con hôm nay.  Mẹ định ở vậy phụ ngoại nuôi mấy cậu. Lúc đó nhà mình nghèo lắm con, mẹ thì tay trắng, bố cũng trắng tay. Cả hai gia đình nội ngoại đều nghèo trong bối cảnh nghèo của đất nước. Suốt thời gian mang thai con, mẹ nhớ là mẹ thèm thịt gà kinh khủng mà không có tiền ăn, mẹ muốn ăn nghêu để tăng lượng calci mà rồi tính đi tính lại thôi thì ăn ốc cho đỡ tốn tiền, mẹ thèm kem ký nhưng bố nói mẹ ráng chờ đến cuối tháng lãnh lương bố mua cho. Hôm đó khuya lắm rồi, mẹ đang ngủ ngon thì bố về gọi mẹ dậy ăn kem, bố tan ca là 10 giờ đêm, đạp xe về nhà là gần 11 giờ, nhớ là vợ thèm ăn kem mà mình mới vừa lãnh lương nên bố mua ngay một ký mang về nhà. Đang ngủ ngon làm sao ăn kem nổi hả con ? Mẹ chỉ ăn được vài muỗng rồi lại tiếp tục ngủ, phần kem còn lại bố một mình thanh toán cho bằng hết...
Ở trong bụng mẹ con ngoan lắm, chả hành mẹ tí ti nào cả. Hồi đó không siêu âm thai như bây giờ. Đến tháng thứ tám thì bác sĩ mới cho mẹ siêu âm, chắc là thấy giới tính rõ rồi nên bác sĩ hỏi mẹ : có muốn biết con trai hay con gái không ? Mẹ trả lời là không vì con nào cũng được, con nào cũng là con , biết trước để làm gì chứ !
Mẹ chuẩn bị toàn tên con gái thôi. Vì vậy khi có con mẹ hơi bị lúng túng chút xíu. Con sinh buổi sáng , ánh nắng mặt trời buổi sáng rất đẹp, rất tốt . Mẹ mong cuộc đời con tươi đẹp như ánh nắng mặt trời, ánh nắng ban ngày chứ đừng cực khổ như bố mẹ. Mẹ gởi vào tên con một ước mơ, một lời nguyện cầu . Mẹ luôn nói với con muốn cuộc đời được như vậy thì phải cố mà học giỏi. Nhật Quang biết mà, phải không con ?
Con sinh ngày 8 tháng 12, ngày  lễ Đức Mẹ Vô Nhiễm nguyên tội, đó là ngày mà mẹ chọn làm bổn mạng cho mình thì nay xin Đức Mẹ cũng là bổn mạng của con luôn. Đối với mẹ điều đó thật có ý nghĩa.
Vui buồn, nhọc nhằn, lo toan, hạnh phúc... tất cả đan xen nhau tạo nên bức tranh sống động của cuộc đời. Con trai được lớn lên trong yêu thương. Bố hướng dẫn học hành . Mẹ chăm sóc miếng ăn, giấc ngủ, dạy dỗ uốn nắn con từng tí từng ly . Cũng lắm phen con cứng đầu, lỳ lợm, ương bướng. Bố mẹ lại phải cùng nhau suy nghĩ để đưa con vào quĩ đạo tương lai. Con là tác phẩm duy nhất của thợ bố mẹ đấy !
Con có nhớ mẹ luôn nói điều này : Con càng lớn mẹ càng thương vì đường đời gập ghềnh, trắc trở , con sẽ phải bươn chải, chiến đấu một mình. Mẹ chỉ bên con trong lời cầu nguyện mà thôi.

Sinh nhật tuổi 24.
Mẹ mừng khi thấy con trưởng thành : là con ngoan trong gia đình, là công dân tốt của đất nước. Mẹ vui với những hoạt động của con ngoài xã hội . Mẹ bằng lòng với những gì con cố gắng. Mẹ mong con thành công trong cuộc sống và mẹ hi vọng sự thành công của con  sẽ đem lại niềm vui cho nhiều người . Nhật Quang nhé !
Xin Chúa và Mẹ Maria luôn đồng hành và che chở con trong mỗi bước đường con đi.

Con nhỏ, mẹ dắt con đi. 
(Dalat, Quang được 4 tuổi, đang học lớp Chồi)

Và 20 năm sau...




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét