Thứ Năm, 6 tháng 2, 2014

Nhà má tôi ngày tết


Má và con gái

 6 nàng dâu của má (không có Thuỷ - vợ Phước)

Các con trai và chàng rể

Chị chồng - em dâu
và chị dâu - em chồng
tuy các em là người xa lạ nhưng giờ đã thân quen trong một mái nhà

Má ở với ba đứa chưa lập gia đình là Sang, Chín và Bôn. Tôi ở nhà nên sáng sáng tranh thủ ra với má một lúc rồi đi chợ, chị em tôi có tổ ấm riêng cũng gần nhau nên mấy đứa kia sẹc tới sẹc lui thành ra má không đến nỗi hiu quạnh. Đó là những ngày bình thường trong năm chứ gần tết thì nhà má đông vui hơn hẳn vì các con về nhiều hơn và thường xuyên hơn, mang quà hoặc đưa tiền để má lo tết . Đứa nào được thưởng nhiều thì đưa nhiều, đứa nào có ít thì đưa ít, không có cũng không sao, chẳng bao giờ má nói gì cả. Các em có vài đứa tiền thưởng cũng khá mà cực quá, áp lực công việc thật kinh khủng, cả tuần trước tết phải đi từ hai giờ sáng cho đến ba bốn giờ chiều mới về đến nhà. Ngày ba mươi tết làm xong cũng đã quá trưa vội vàng mua ít trái cây và hoa về chưng bàn thờ,  đã vậy sáng còn xảy ra chuyện hàng bị hư nữa chứ, nếu phải đền là gấp mấy lần tiền thưởng !  Đó là chuyện ngoài ý muốn nhưng mùng sáu tết vào phải trả lời với sếp. Xuống nhà thấy em mệt nhoài, mặt thì buồn xo sao mà thương quá đỗi!

Và mùng một tết năm nào cũng vậy, nỗi buồn lo cất vào trong để ngày mai tính. Căn nhà nhỏ xíu chỉ hơn bốn mươi mét vuông ấy của má tôi chứa gần năm chục con người vì bố má có mười một đứa con, bảy dâu, một rể, thêm mười hai cháu nội và một cháu ngoại. Anh em bố tôi cùng rủ nhau đoàn tụ bên kia cả rồi, chỉ còn mỗi má tuy là bác dâu nhưng các cháu cũng dẫn con tụ về nữa, cực kỳ đông vui.

Tôi già nhưng vẫn thích nhất cái màn lì xì, mừng tuổi má xong là tới một đám mười mấy đứa cháu đứng sắp hàng. Mỗi đứa chúc một kiểu, đứa nào chúc hay thì được nhiệt liệt tán thưởng, vỗ tay rào rào. Tỉ dụ như : 

- Chúc cậu thêm một tuổi nhưng lúc nào cũng giữ vững phong độ đàn ông . 
- Câu này chắc là vợ cậu khoái, vợ cậu đâu thêm một bao lì xì nữa đi. Các em dâu tôi chen vào.
- Chúc con sang năm cưới vợ nhưng lấy vợ gần gần thôi, xa quá đi hổng nổi nha, tao già rồi !
- Đúng vậy, ai cũng gân cẳng mỏi hết rồi con ơi, ngồi xe không đặng.
- Đây là một người nhỏ xíu nhưng có tấm lòng không nhỏ, chúc em được Chúa đong cho đầy, lắc cho chặt để mọi người cùng được hưởng sái nha.
- Đúng rồi ! Em phải khá để mọi người được nhờ nữa chứ !
- Chúc hay quá thưởng ngay cho một tờ xanh.
- Ồ thích quá ! còn chị nữa, em nữa...
- Ủa ! đi làm rồi sao còn đứng sắp hàng vậy ? 1 tờ thôi nha.
- Tính lì xì cho em hai tờ mà chồng em từ phía sau đi tới thành thử mỗi đứa một tờ thôi.
- Lần sau nhớ đi cách xa chứ đừng đi gần phải cưa đôi đấy !
............


Cứ mỗi lời chúc, nhiều người chung quanh lại xen vào, vui không chịu nổi. Chị chồng lì xì cho em dâu, các em dâu mừng tuổi lại cho chị chồng. Rồi các chị dâu lì xì cho em chồng, đố ai nhìn vào nhà tôi mà biết được đâu là dâu rể, đâu là anh chị em họ, tất cả đều là con trai con gái và thương nhau như ruột thịt cả thôi.

Người tới trước, người tới sau nhưng đầy đủ là dọn ra ăn, đói bụng lắm rồi nên mạnh ai nấy ăn, tết năm nay em dâu tôi tắt tiếng nên chịu im chứ những năm trước là cứ dzô dzô miết, bố má tôi có phước nên bảy nàng dâu đều thương nhau và chị ngã em nâng. Tôi cũng rất vui và luôn cám ơn Chúa vì điều này.
Ăn cơm xong, tụi em tôi đứa dọn dẹp, đứa lập sòng bài ăn thua í ới, năm vừa rồi cậu út thắng lớn, nhưng gặp thằng cháu hết tiền khóc quá xá, thôi thì tao trả lại cho mày nè, chơi kiểu gì mà thua khóc vậy trời. Đánh bài chán, tụi nó quay qua tới má tôi :
- Từ sáng giờ má được bao nhiêu tiền lì xì rồi ? Đưa con đếm phụ cho !
Thế là má tôi đưa tất tần tật các bao lì xì ra. Tụi nó bắt đầu đếm, bao giờ cũng kết thúc bằng câu :
- Trời ơi ! má vô cả khúc luôn. Mai mốt nhớ để phần cho con nha.
Tầm phải ba bốn giờ chiều mới ai về nhà nấy. Có khi về nhà rồi tối còn quay lại xem má có còn gì thì ăn tiếp vì làm biếng nấu cơm.

Nhớ hồi Út Y còn nhỏ, có lần nó hỏi tôi : lỡ mai mốt bố má mất hết, tết nhà mình có còn vui như thế này không chị ?  Cái thằng lo xa thiệt chứ ! Nó sợ mai mốt lớn sẽ không còn được vui như thế này nữa.


Giờ thì Y lớn rồi, chắc là Y hiểu niềm vui này chắc chắn không bao giờ mất đi, phải không em ? Bởi vì niềm vui này không phải riêng ai tạo ra, cũng không phải từ trên trời rơi xuống mà do tất cả chị em mình thương nhau và cùng nhau góp lại. tất cả các em có đồng ý với chị không ? Nếu có thì nhớ cho một tràng pháo tay hoan hô chị hai nha.

Đọc đến đây nếu các em còn thấy thiếu điều chi nữa thì cứ alô cho chị, sẽ bổ sung ngay lập tức để Nhà Má Mùng 1 Tết đầy đủ hơn. "Thanh kiu" các em nhiều.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét