Chiều nay chia tay Yến. Mình chia tay nhau bằng buổi gặp gỡ nho nhỏ ở quán ăn. Gần hai năm sáu tháng chị em mình chưa gặp lại. Thời gian nhanh thật ! 10 năm còn nhanh chứ đừng nói chi chỉ ngần ấy... Ngày nào tôi rời xa công việc, giờ đến phiên em. Yến trẻ hơn tuổi rất nhiều, nhìn em ai nói đến tuổi nghỉ hưu vì em lúc nào cũng trẻ trung, dễ thương, dịu dàng, lại sở hữu một giọng nói không lẫn với ai được, đó là chậm rãi, từ từ, nhỏ nhẹ. Tôi nghĩ chắc chẳng bao giờ em nổi nóng với ai. Không phải người dữ nhưng hiền như em chắc là tôi không thể.
Ngày nào còn làm việc chung, tuy mỗi đứa một trường nhưng đi họp gặp nhau là vui lắm. Mặc dù mỗi lần họp là lại thêm việc để làm nhưng thôi kệ, cứ cười giỡn cho thoải mái, chia sẻ cho vơi đi những áp lực nặng nề của công việc kế toán.
Tôi không thích công việc ngồi một chỗ, rất ghét những con số, thế nhưng nghề đã chọn tôi. Qua hai tháng bỡ ngỡ ban đầu với suy nghĩ lúc nào cũng chỉ muốn bỏ việc, không ngờ tôi đã gắn bó với nó đúng hai mươi năm để lo cho gia đình và nuôi con khôn lớn. Chắc các em đồng nghiệp của tôi cũng thế.
Một chút bùi ngùi...
Mọi sự đổi thay đều có nét bùi ngùi của nó, dù là đổi thay do mình ước muốn nhất...
Cảm giác ngày nào của tôi thì hôm nay em đã chạm vào, chỉ sau một giấc ngủ, tất cả để lại sau lưng, chỉ còn lại mình và gia đình.
Chị em mình sẽ luôn nhớ và trân trọng những kỷ niệm và tình thân này, nha Yến !
Thương chúc em luôn có những ngày tháng bình yên và đầy yêu thương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét