Chủ Nhật, 4 tháng 9, 2016

70 năm Mân Côi - Chốn cũ tôi về

Xin vui lòng bấm vào link sau :

Chúng mình vẫn là bạn của nhau dù đường đời khác nhau đôi ngã. Bạn ở trong tu viện, tôi ở ngoài đời nhiều sóng gió, bươn chải và bon chen. Khác nhau là thế nhưng trong tâm tưởng và lời nguyện cầu mình vẫn luôn dành cho nhau. Vì vậy, khi sự kiện kỷ niệm 70 năm thành lập dòng được tổ chức, bạn đã nhớ và dành phiếu cho tôi, các chị cộng đoàn Tân Bùi nhớ đến miền Bảo Lộc, cộng đoàn miền tây nhớ đến chị em miền sông nước. 10 năm mới có một lần, 10 năm nữa ai còn ai mất ? Mặc dầu có người ốm đau, có người bận rộn công việc không thể sắp xếp nhưng chúng mình ai ai cũng nô
 nức rủ nhau về. Còn thiếu bao nhiêu phiếu, chúng mình đã nhờ chị linh hướng lo dùm. Chúng em chân thành cám ơn chị. Chị thiệt là number one !

Miền tây luôn là thế, cứ đến sớm từ chiều hôm trước, ăn đủ bữa, ngủ đủ giấc, chắc các chị yêu cũng nguyên vẹn trái tim mình.
Sáng thứ bảy 3/9/2016 mái nhà xưa rộn ràng những niềm vui, nhiều người lắm.
Chúng mình cũng hòa chung trong niềm vui rộn ràng ấy.
Trong hân hoan chúng con về đây
Dâng tin yêu, mơ ước nồng say
Cùng hợp tiếng ca, tạ ơn Chúa lời thiết tha...
Chúng mình và chị Lâm
Buổi diễn nguyện bắt đầu từ 9 giờ sáng, tái hiện cuộc hành trình lịch sử, trải qua nhiều biến cố thăng trầm từ khi thành lập dòng cho đến hôm nay : khi Đức Cha tổ phụ mất, khi 1954 lên tàu vào Nam, khi phải phân tán trải dài dọc theo chiều đất nước sau ngày 30/4. Tôi ấn tượng nhất với tiếng hụ của còi tàu khi chia ly, cảnh các chị nhìn lại lần cuối miền Bắc trước khi bước chân ra đi không hẹn ngày trở lại. Dù chỉ vài giây ngắn ngủi thôi, nhưng đủ làm người xem cảm thấy ngậm ngùi. Tôi chợt liên tưởng đến ngày xưa, khi mình quyết định rời xa lý tưởng để bước vào cuộc đời, cũng nhiều nuối tiếc, nhiều giằng xé tâm tư chuyện đi ở...
Chị giáo Nhị
Có một chút gì đó cay cay trong mắt...

Thánh lễ đồng tế tạ ơn thật trang trọng, sốt sắng. Mọi người được chúc lành và lãnh ơn toàn xá.
Chúng mình dự buổi tiệc ấm cúng với các chị em, các bạn trong dòng. 
Mọi người ồn ào chụp hình với các chị giáo, với các bạn. Các chị bảo nhóm CMC vui nhộn, chụp ảnh nhiều hơn ai hết. Buổi sáng vội vàng đi sớm để gặp nhau, nhiều bạn không kịp điểm tâm, Minh Hạnh muốn xỉu trong nhà nguyện, Nhiệm đuối sức phải ngồi sát hành lang cho thoáng, Nguyễn Thế chậm chạp leo cầu thang với những bước chân nặng nề, nhưng thiệt vui quá vui, cứ mãi lo nói chuyện nên tiệc trưa chỉ ăn qua loa vài ba miếng, về đến nhà chị em mình ai cũng thấm mệt, nhưng niềm vui cứ như còn đọng trên nét mặt, trong nụ cười.
Vậy đó, thời gian thấm thoát cũng đã mấy chục năm.
Ngày nào chúng tôi mười tám, đôi mươi. Hôm nay tóc bạc, nếp nhăn đầy theo năm tháng.
Chị Lâm vẫn minh mẫn - nhanh nhẹn ở tuổi 84
Ngày nào, các chị giáo của chúng tôi đẹp tròn tuổi thanh xuân. Hôm nay da trổ đồi mồi, có chị còn nhanh nhẹn, minh mẫn, có chị ốm yếu, có chị bắt đầu quên trước quên sau như con nít, có chị chúng tôi nhìn không ra, những nét dễ thương ngày xưa bay xa mất rồi. Có chị chỉ còn trong ngôi nhà nho nhỏ ở cộng đoàn thiên quốc, chờ chúng mình đến thăm với những lời kinh.
Chị Ngân ơi, chị Đoan ơi ! Chúng em muốn khóc...

Miền tây sông nước, Bảo Lộc cao nguyên, Saigon nhiều nắng nóng nhưng chúng tôi luôn nối kết những yêu thương. 
Có dịp là gặp gỡ, xa mấy cũng về. Thương nhau thì chân sẽ bước.

Cám ơn ba mẹ đã gởi chúng con đến đây khi chúng con còn bé tí, độ tuổi ngây thơ chẳng biết gì.
Cám ơn các chị giáo đã chăm sóc chúng em từng miếng ăn, giấc ngủ, uốn nắn những ngọn măng nên vóc, nên hình hài tư cách. Và hôm nay các chị vẫn đồng hành trong cuộc sống tinh thần mỗi khi chúng em cần đến. 
Cám ơn Chị BTTQ Vũ Loan, Chị BTGT Đinh Nụ lúc nào cũng sẵn sàng mở rộng cánh cửa, tạo điều kiện tốt nhất đón chúng em mỗi khi có dịp quay về.
Cám ơn những ngày tháng chúng mình bên nhau, cùng ăn, cùng học, cùng ngủ, cùng chơi với rất nhiều kỷ niệm vui buồn.

Để hôm nay qua thời gian, tuổi già chúng mình có một tình bạn rất đẹp, điều quan trọng nhất là chúng mình có một chốn cũ rất bình yên, có những người bạn cũ rất đỗi thương yêu để quay về, để cùng nhau ôn lại kỷ niệm đi qua trong đời, để lắng đọng những suy tư, trăn trở trong dòng đời xuôi ngược và để lấy sức tiếp bước đoạn đường trước mặt, gần hay xa đều là Thiên Ý.
...Chúa chúc phúc cho tôi hôm nay
Chúa dẫn lối tôi đi hôm mai
Trọn đời tay Người đỡ nâng...
Chị BTGT Đinh Nụ


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét