Kỷ niệm 70 năm ngày thành lập dòng, trải qua biết bao thăng trầm từ miền Bắc di cư vào Nam và từ miền Nam sang Hoa Kỳ sau biến cố 1975.
Cùng chung lý tưởng dâng mình cho Chúa, chúng tôi sống bên nhau, vào dòng khi còn nhỏ xíu, mười một, mười hai, mười ba tuổi đã rời xa cha mẹ, anh chị em, bạn bè khoác lên mình chiếc áo dài thụng thịnh bằng vải màu trắng thô sơ, sống dưới một mái nhà mà ai cũng coi nhau như chị em cùng một mẹ, rồi được đạy dỗ theo khuôn khổ, kỷ luật, hy sinh, hãm mình, sống vì người chung quanh, không được cưng chiều nũng nịu, vài năm sau chúng tôi đều thấu hiểu và hăng say tu luyện, Chúa gọi thì nhiều nhưng chọn thì ít, bạn tôi người giờ này vẫn làm soeur khoác trên mình chiếc áo Dòng thân yêu, còn chúng tôi Chúa trả về, bay trong gió, những bông hồng đủ sắc hương bay đi rao giảng khắp muôn nơi, giờ làm bà nội, bà ngoại, kẻ vẫn độc thân vui vẻ.
Mỗi dịp lễ các bạn tôi may mắn được trở về nhà Mẹ, về chốn xưa yêu dấu, lòng nao nao vui sướng được gặp lại nhau trên mảnh đất chúng tôi một thời gắn bó, tuy là giờ đã khác xưa, nhiều thay đổi, chúng tôi nhắc cho nhau nhớ chỗ này ngày xưa là đài Chúa, còn đây là cây vú sữa, là chỗ giã thuốc, là dãy nhà tắm, là cái giếng nước, là nhà ăn, nhà ngủ cũ kỹ...chỗ nào cũng lưu luyến ngổn ngang trong lòng mỗi người chúng tôi.
Hôm nay các bạn trở về, tay trong tay ai cũng bước vào tuổi lục tuần, tóc trắng xen lẫn màu đen úa, các chị giáo đã yếu nhưng vẫn còn đủ minh mẫn nhận diện từng em, riêng tôi ngồi đây nhung nhớ, qua bài viết của Thúy Nga đã chuyển tải cho người đọc cảm nhận được như mình đang hiện diện bên nhau, cám ơn những hình ảnh và đoạn video Vân, Sa miền sông nước gửi trên Facebook cho bạn bè xem, gợi lại hình ảnh mái nhà xưa thật hạnh phúc khó mà diễn tả, chỉ chúng ta CMC mới hiểu và vui sướng dường nào khi trở về nhà Mẹ, chúng ta là những đứa con xa nhà, những bông hồng bay trong gió.
Mong các chị em luôn vui tươi, khỏe mạnh vì đã gần 50 năm chia cách, nay được trùng phùng là Hồng Ân, hợp tan chẳng là gì, thời đại văn minh chỉ bấm, gọi hay vào Facebook chúng ta vẫn gặp nhau mỗi ngày. Cám ơn các bề trên luôn tạo điều kiện và cánh cổng nhà Mẹ lúc nào cũng mở rộng đón chào chúng em mỗi khi có dịp trở về.
Kính xin Mẹ Mân Côi tuôn đổ muôn ơn lành cho Nhà Dòng, các bề trên, quý Soeur và tất cả chúng con là những bông hồng bay trong gió được bình an, hạnh phúc trong trong gia đình bé nhỏ của mỗi người.
(Bài viết của chị PK)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét