"Con đỗ đại học mặt đỏ như vang
Con tốt nghiệp đại học mặt vàng như nghệ "
Mà ngẫm nghĩ cũng đúng thật ! Như trường hợp của bạn tôi : thân cò lặn lội một nách hai con vì chồng mất sớm. Con của bạn xinh xắn, học giỏi, cháu học ngành môi trường, tốt nghiệp loại giỏi . Trở về quê nhà xin việc mãi không được, cháu ra chợ bán hàng "si", bữa được bữa không, lúc đầu chủ hàng dụ bằng những bao hàng rất tốt, đẹp và mới, chỉ cần năm, mười cái là đủ vốn, nhưng càng về sau hàng càng tệ, bán không được đành làm từ thiện. Kết thúc vài tháng ra chợ là hàng bán không được ước chừng năm bao loại một trăm ký. Sao mà người ta ác thế không biết ! Cháu nói với tôi : "Con buồn quá cô ạ ! khi đang học con nhìn cuộc đời màu hồng, sao bây giờ nó màu xám vậy cô ?"... Mãi rồi cháu cũng được một cán bộ hứa bố trí cho một việc làm, nhưng sau đó có người đến nhà bỏ nhỏ : chi phí khoảng vài chục "chai". Tìm đâu ra vài chục "chai" bây giờ ? Mà chung vài chục "chai" rồi có chắc làm suốt đời không, hay chỉ một vài năm bị cho nghỉ để họ kiếm thêm vài chục "chai" khác. Thôi thì : "Việc ơi ! ta xin chào mi ! Không tiền việc bỏ ta đi..."
Cách nhà tôi vài ba căn có mấy cháu tốt nghiệp cao đẳng và đại học công nghệ thông tin : học xong xách đơn nộp đủ chỗ hết. Cuối cùng một cháu mở tủ bán sim và thẻ cào điện thoại di động, một cháu đi làm công nhân., các cháu khác vẫn còn tiếp tục học thêm ngoại ngữ để chờ cơ hội.
Đọc báo thấy có những thầy cô giáo tương lai không có trường dạy đành phải xin một chân bảo vệ hay phục vụ trong nhà hàng, quán ăn càng thấy buồn cho đất nước có quá nhiều trường đại học. tại sao nhà nước lại cho mở quá nhiều trường đại học vậy nhỉ ???
Cũng có trường đại học thu học phí cao ngất ngưỡng với lời hứa 100% sinh viên ra trường sẽ được giới thiệu việc làm, vị hiệu trưởng mạnh mẽ tuyên bố : "cha mẹ bán đất cho con vào đại học, nếu để cho sinh viên tốt nghiệp mà không tìm được việc làm là một tội ác". Nói thì hay lắm nhưng ở trong chăn mới biết chăn có rận, giới thiệu chỗ làm nhưng không bao lương , vì thế có những sinh viên phải xin đổi chỗ làm tới lần thứ ba vì lương quá thấp, xí nghiệp thì xa nên lương chỉ đủ trả tiền xăng và ba bữa ăn trong ngày là hết . Như thế còn may, chứ có trường hợp học xong hơn năm rồi nhưng chưa có bằng tốt nghiệp lý do còn nợ một môn nào đó phải đợi nhà trường tổ chức cho thi lại, và khi nào thi lại thì chưa biết. Ít sinh viên mà tổ chức thi trường lỗ sao ? Ai đã trải qua đời sinh viên ắt hiểu điều này : có khi qua (thi hết môn) được mà không biết tại sao mình qua ? có khi tưởng môn đó mình điểm cao không ngờ lại ít ? Muốn làm đơn xin phúc khảo hả ? Suy nghĩ kỹ nha, làm rồi thì đừng hối hận. Thôi thì đành tự lực cánh sinh đi tìm việc. chứ chả lẽ ở không đợi đến khi tốt nghiệp trường tìm việc cho à ? Ôi các ông các bà ơi, thương chúng nó và cha mẹ chúng nó tí đi, tụi nó như con cháu mình thôi mà.
Bởi vậy, các bạn sinh viên thân mến ! trong khi ở giảng đường đại học, ngoài việc đi làm thêm để đỡ phần nào gánh nặng cho mẹ cha thì hãy tự trang bị thêm cho mình kiến thức khác, ngoại ngữ càng giỏi càng tốt và những kỹ năng mềm như giao tiếp ... để có thêm cơ hội khi tìm việc, đừng để khi nhà tuyển dụng đưa ra những yêu cầu mới thấy mình còn thiếu sót, lúc đó là muộn rồi, cũng đừng chờ nhà trường tìm việc cho. Đừng thấy màu xám để chán nản mà càng phải nổ lực nhiều hơn . Hãy làm sao để niềm vui của cha mẹ ngày bạn bước vào giảng đường cũng là niềm vui khi nhìn thấy bạn có được một công việc tốt , bạn nhé !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét