Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013

Những bài hát một thời

Trong blog này tôi chỉ muốn nói đến những bài hát mà khi còn mài đũng quần trên ghế nhà trường chúng tôi đã từng học và được hát với tất cả tâm tình của mình . 

Ngày đó chúng tôi học tiểu học, bắt đầu vào là lớp năm, lớp tư, lớp ba, lớp nhì và cuối cùng là lớp nhất.Tôi không nhớ rõ là lớp nào thì mình bắt đầu được học Sử , nhưng khi học đến bài Hội nghị Diên Hồng thì cô giáo đã tập cho chúng tôi hát bài :
Toàn dân nghe chăng, sơn hà nguy biến !
Hận thù lồng lộng, nên hòa hay chiến ?
...Trước nhục nước nên hòa hay nên chiến ? Quyết chiến !
Thế nước yếu lấy gì lo chiến chinh ? Hy sinh !

Cứ mỗi sau từ Quyết chiến và Hy sinh là những cánh tay nhỏ bé lại giơ lên và đồng thanh hô to : Quyết chiến ! Hy sinh ! cứ như cả lớp đang là hội nghị Diên Hồng bừng bừng tinh thần yêu nước.

Rồi đến bài học Ngô Quyền chiến thắng lẫy lừng ở sông Bạch Đằng, chúng tôi lại được cô dạy hát bài Bạch Đằng Giang :
Đây Bạch Đằng Giang,
Sông hùng dũng của nòi giống Tiên Rồng, giống Lạc Hồng, giống anh hùng Nam Bắc Trung.
Trên trời xanh muôn sắc đua chen bóng ô.
Dưới đáy dòng nước ánh sáng  nhởn nhơ nhấp nhô.
Hàng cây cao soi bóng gió cuốn muôn ngàn lau
Hồn ai đang phảng phất trong gió cảm xiết bao !
...Mây nước thiêng liêng còn ghi chép rằng
Thời liệt oanh của bao người xưa anh dũng
Vì yêu quốc gia vui lòng hiến thân
Liều mình xông pha, tuốt gươm bao lần.
Dòng nước trắng xóa dưới trời quang đãng
Từ xưa nêu cao tấm gương anh hùng
Dù có sấm sét, bão bùng, mưa nắng
 Bạch Đằng Giang vẫn sáng để cho nòi giống soi chung.
(Xin tác giả thứ lỗi vì hơn 40 năm không hát, chữ nhớ chữ quên)

Những bài hát hay và hào hùng như thế làm sao chúng tôi không thích học Sử, không cảm nhận tinh thần yêu nước cho được ?

Rồi lên trung học, chúng tôi bắt đầu vào lớp đệ thất (là lớp 6 bây giờ), mỗi tuần có một giờ học nhạc, học xướng âm đồ rê mí, học đánh nhịp. Năm đó tôi học ở Nguyễn bá Tòng (bây giờ là trường Bùi thị Xuân), những học sinh be bé, học giỏi được vào Đoàn Học sinh Danh dự, tôi cũng hân hạnh có mặt trong đoàn học sinh ấy,  chúng tôi hát bài "Nếu hỏi rằng" và được quay phim trên đài truyền hình Saigon. Bài hát dễ thương và đơn giản lắm :
Nếu hỏi rằng em yêu ai :
Thì em rằng em yêu ba nè, yêu má nè, yêu chị yêu anh, yêu hết cả nhà
Rồi đến : yêu ông, yêu bà, bác dì cậu cô, yêu hết họ hàng.
Và : yêu bạn, yêu thầy yêu cô , yêu hết cả trường.

Tình yêu trẻ thơ phải được bắt đầu từ những gì thân quen gần gũi nhất rồi mới đến xã hội, bởi không thể tự nhiên ngang hông có thể yêu anh công nhân hay yêu chú bộ đội được, đó là điều xa vời, không tưởng.

Lên cấp 3 không còn giờ học âm nhạc nhưng trong những buổi cắm trại, sinh hoạt tập thể, trò chơi lớn thì những bài mà chúng tôi vẫn thường xuyên hát cũng rất vui, mạnh mẽ, hào hùng và trong sáng vì nó hun đúc tinh thần yêu nước, sức sống tràn đầy và trong sáng của những người trẻ tuổi chứ không mang tính chất chống đối hay chính trị gì cả.

Ví dụ như bài Thương quá Việt Nam có câu :
"...Hót đi chim, hót đi chim, hót cho mặt trời hồng quê ta 
Hót đi chim, hót đi chim, hót cho lòng hận thù trôi xa..."

Thể nhạc Du ca của nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang có bài :
"Ta như nước dâng dâng tràn có bao giờ tàn
Đường dài ngút ngàn chỉ một trận cười vang vang
.... Còn Việt Nam
Triệu con tim này còn triệu khối kiêu hùng !
...Ta khuyên cháu con ta còn tiếp tục làm người
Làm người huy hoàng phải chọn làm người dân Nam..."

Bài Dậy mà đi của Nguyễn xuân Tân :
"Dậy mà đi ! Dậy mà đi !
Ai chiến thắng không hề chiến bại ?
Ai nên khôn không khốn một lần ?... "

Và bài Việt nam Việt Nam của Phạm Duy chan chứa tình dân tộc, tình yêu thương :
" Việt Nam Viêt Nam nghe từ vào đời
Việt Nam hai tiếng nói trên vành môi
Việt nam nước tôi
Việt Nam Việt Nam tên gọi là người
Việt Nam hai tiếng nói sau cùng khi lìa đời
... Tình yêu đấy là khí giới
Tình yêu đem về muôn nơi..."

Những bài hát trong sáng mà mạnh mẽ đã theo chúng tôi suốt thời cắp sách, rồi trưởng thành bước ra ngoài xã hội nên trong mỗi người luôn luôn đầy ắp khát vọng vươn lên, khát vọng làm sao cho bản thân mình giỏi và cùng nối vòng tay lớn để có thể hãnh diện với bạn bè trên thế giới.
Cho đến bây giờ khi tóc đã ngả màu với thời gian mỗi khi có dịp hát một mình tôi vẫn còn thấy lòng rộn ràng yêu thương, một tình yêu thiêng liêng với quê hương đất nước chẳng bao giờ có thể mất đi. 






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét