Tôi có thói quen thích đi siêu thị từ hồi thành phố này bắt đầu có cái siêu thị đầu tiên, đi để bớt căng thẳng trong công việc, để bớt buồn, để vui, để ngắm và mua hàng khuyến mãi... nói tóm lại rất nhiều lý do để đi siêu thị.
Nhưng có một lý do luôn luôn tôi bắt mình phải nhớ là tìm hàng khuyến mãi càng rẻ càng tốt, càng thông dụng càng tốt để mua về bán lại.
Khách hàng của tôi là những người bán hàng rong, bán vé số, bán kem, lượm ve chai ...
Giá của tôi bán cũng mềm lắm vì nó rẻ hơn cả sự mong đợi.
Ví dụ kem đánh răng loại 200gr giá 20.000 đ/hộp, mua hai tặng một. Như vậy giá vốn mỗi hộp 13.300đ, quá rẻ rồi. Tôi bán cho khách hàng 10.000đ là được ..
Sữa tắm, xà bông gội đầu 400 đ/gói nhỏ. Tôi bán cho khách hàng 200 đ.
Sữa Ngôi sao Phương Nam có khi giảm còn 14.800 đ/hộp. Tôi bán cho khách hàng 10.000đ.
Rồi bột ngọt, đường, bánh, kẹo, dầu ăn, mì gói v.v....
Rồi bột ngọt, đường, bánh, kẹo, dầu ăn, mì gói v.v....
Siêu thị khuyến mãi cái gì cần thiết là tôi mua nhưng vì vốn không có nhiều nên tôi chỉ mua trong phạm vi có thể, gặp khách hàng nào khổ quá tôi bán miễn trả tiền.
Có lần khi mua giúp vé số cho một ông cụ, tự nhiên thấy thương thương tôi tặng cho ông thêm một hộp sữa và nửa ký đường. rất xúc động, ông cám ơn tôi và nói : " bà nhà tôi bị mù, mang sữa này về chắc bả thích lắm, hổm rày bả thèm nước chanh mà tôi không có tiền mua đường trắng". Thật sự là nghe xong tôi thấy cổ họng mình như nghẹn đắng. Sao mà còn nhiều người khổ đến thế ?
Tôi lời hay lỗ ?
Tôi chưa bao giờ thấy mình lỗ cả, tôi chỉ thấy mình lời, lời nhiều lắm. Vì khách hàng của tôi thường mua để dành mang về quê làm quà. Tôi tưởng tượng cảnh cha mẹ già của họ có những hộp sữa uống khi ốm đau, con gái của họ có được sữa tắm dầu gội thơm tho, cả nhà bớt đi những lần đánh răng với muối, bữa cơm có thêm chút gia vị mặn mà ...tôi đọc được trong ánh mắt của khách hàng thân thiết lấp lánh niềm vui.
Và tôi vui với niềm vui ấy.
Tôi chỉ có thể làm được những việc rất bình thường và nhỏ bé vậy thôi.
Vào ngày phán xét, hi vọng Chúa sẽ cho tôi đứng bên phải của Người.
Tôi chỉ có thể làm được những việc rất bình thường và nhỏ bé vậy thôi.
Vào ngày phán xét, hi vọng Chúa sẽ cho tôi đứng bên phải của Người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét