Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2015

Mưa Cali - Mưa Saigon

Thà như giọt mưa rớt trên tượng đá...Tôi thì thực tế hơn không muốn làm giọt mưa, giọt nắng hay cây cỏ mà muốn làm chính mình, yêu con người mình, thi vị hóa cái nhìn để thấy cuộc đời đáng yêu dù chung quanh ta có biết bao chuyện buồn vui sướng khổ mà ngẫu nhiên nó xen vào cuộc sống.

1. Đêm khuya mưa to gió lớn, cây chanh nhà tôi đã hờn dỗi té nhào.
Một thoáng mong manh buồn nhưng niềm vui vô cùng lớn vì Cali hạn hán đã 6 năm rồi, Trời không khóc mà chỉ cười.
Hy vọng cây chanh không nằm im, sẽ đứng lên, 10 năm tặng rất nhiều trái cho đời, tôi và chanh tươi, chanh muối, chanh mang tặng, ai ai cũng yêu thích.
Lemon, chanh hỏi chảnh sao chỉ một cơn mưa em đã nằm ngã xuống ? Hãy hồi sinh cho bạn bè vui vẻ, tôi yêu chanh nhiều lắm, trời nóng 100 độ F ta vẫn bên nhau, mỗi sáng mỗi chiều đều tưới tắm chuyện trò, chanh cũng là tên con đường nhà tôi, LEMON ơi ! 
Tạ ơn Trời làm mưa.
Cơn mưa không lạnh mà rất ấm, mưa khá lớn. Cơn mưa đầu mùa, đường trơn trượt, nhưng không khí mát mẻ, dịu dàng, những giọt mưa chào đón mùa Thu thơ mộng và cuốn trôi đi hết muộn phiền.

2. Đi trong mưa, dạo phố chiều mưa, nghĩ vậy cho đời thêm lãng mạn. 
Tôi rất thích Trời mưa, giọt mưa tí tách hiền hòa, mưa rớt trên môi, trên mắt làm tan đi những cơn nóng, mưa xoa dịu những vết thương lòng, những nhớ mong đợi chờ sẽ nương theo giọt mưa, lời thề hứa thủy chung, những bản nhạc tình, những bài thơ cũng từ mưa mà hiện hữu, dù đôi lúc mưa cũng dữ tợn làm bão tố phong ba, cuốn trôi đi hết những lời thề... 
Nhưng cuối cùng thì mưa vẫn là điều tôi yêu mến, thuở mười tám đôi mươi, tôi rất thích được đi trong mưa, đứng cạnh người yêu trú mưa bên hiên nhà khi mưa chợt đến chợt đi, dõi mắt nhìn theo đám trẻ lội bì bõm trong vũng nước. Cả một hồi ký về mưa sống lại, thời thơ mộng nay còn đâu ? Nhắm mắt lại cảm nhận được mưa rơi, mưa âm thầm, mưa trong lòng. 
Ôi! Yêu quá Saigon và những tháng ngày đã qua.

Cũng nhờ nét đẹp của mưa gió có chút phong ba cho tôi nhiều cảm xúc, Trời không mưa, tôi cũng lạy Trời mưa, mưa một góc nhỏ trong lòng tôi, lá cây vẫn đọng long lanh vài giọt nước như tiếc như thương những gì đã mất, mưa nói dùm tôi tất cả những gì mình không thể nói.
Cuộc sống không thiếu những chuyện vui nhưng cũng đầy ắp những muộn phiền xót xa, thôi thì hãy biết đón nhận, vươn vai thở nhẹ nhàng và coi nhẹ mọi thứ.
Vì : lâu rồi đời mình cũng qua... (TCS)

(Chị KD)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét